Ngược lại với Dương Dịch Hoài, Trình Túc Vũ lại đau đến không thở nổi, hai tay lại bị khóa chặt, cảm giác yếu ớt, bất lực khiến cô không kiềm được nước mắt, nghẹn nghèo nhìn anh nói:
“Hức... Đau mà... Rút ra đi...”
Dương Dịch Hoài nhìn thấy cô khóc đến thảm thương như vậy cũng không nỡ di chuyển, anh thở hắt ra một hơi, cúi người liếm hết nước mắt trên mặt cô, giọng nói trầm khàn, dỗ dành Trình Túc Vũ:
“Ngoan... Một lát thôi... Một lát là hết đau.”
Thấy Trình Túc Vũ im lặng không trả lời, anh ngầm hiểu là cô đã đồng ý, liền chầm chậm di chuyển người anh em của mình, đền khi cảm nhận được sự trơn tru nơi cùng cốc, Dương Dịch Hoài không còn ái ngại gì nữa, anh rút ra rồi lại thúc vào môi lúc mạnh bạo hơn.
“Ah... nhẹ... nhẹ một chút...”
Mấy tiếng rên rỉ vụn vặt của Trình Túc Vũ càng làm cho Dương Dịch Hoài thêm điên cuồng hưng phấn, anh bắt lấy mông cô, ép Trình Túc Vũ xoay người lại đưa mông về phía mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play