Diệp Thành từ bên ngoài đi vào, quét mắt một cái đã nhìn thấy Trình Túc Vũ cũng có mặt ở đây, lời còn chưa nói ra hết đã phải nuốt vào trong cổ họng, anh cười cười, chào hỏi cô:
“Tiểu Vũ cũng ở đây à?”
Trình Túc Vũ không muốn người khác nhìn thấy bộ dạng bán thảm này của mình, cô vội vàng quay mặt đi, lấy tay lau sạch mấy giọt lệ ẩm ướt còn đọng lại trên khoé mắt.
Lâm Hi Nghiên bước sang một bên che chắn trước mặt cô, ánh mắt sắc bén, liếc nhìn Diệp Thành, nghiêm giọng nói:
"Anh Diệp có thể chú ý cách xưng hô không?" Thấy Lâm Hi Nghiên lườm mình, Diệp Thành đứng ở trước cửa cũng không dám di chuyển, vừa rồi không phải anh không thấy Trình Túc Vũ đang khóc, mà đối với một người hoạt bát, yêu đời như Trình Túc Vũ, người có thể làm cho cô khóc chỉ có thể là thằng bạn chó má của anh.
Diệp Thành lúc này thiếu chút nữa là muốn chửi cha mắng mẹ Dương Dịch Hoài, chỉ tại tên không hiểu phong tình thế thái này mà anh lại bị "vợ" mình lườm nguýt.
Trình Túc Vũ xoay đầu, vỗ vào vai Lâm Hi Nghiên một cái, cô cố nặn ra một nụ cười, giọng nói chỉ còn hơi nghẹn ngào:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT