Hoa chiêu đi theo Diệp Thâm đi ra ngoài một chuyến đã hơn nửa ngày, đi hơn mười nhà phân chia bánh kẹo cưới, trời tối mới về nhà.
"Mặt cũng cười đến cứng đơ. . ." Về đến nhà, cô liền tê liệt ngã xuống trên ghế.
Nụ cười ngọt ngào còn treo trên khuôn mặt xinh xắn, nhưng quả thật có một chút cứng nhắc.
Diệp Thâm tay không tự giác mà đưa tới, nhéo nhéo, thật đáng yêu….
Hoa Chiêu sững sờ nhìn anh với đôi mắt to dễ thương chớp chớp. Bàn tay thô to này đem mặt cô miết đau. Khuôn mặt trắng như tuyết lập tức đỏ lên một khối.
“Khụ!” Diệp Thâm lập tức hoàn hồn trở lại, ngượng ngùng thu tay về nói: “Anh đi nấu cơm.
“Hả? Anh sẽ làm được sao?” Hoa Chiêu vô thức xoa xoa nơi vừa bị anh chạm vào, cười hỏi.
“… Nếu không được, anh hỏi em, em nghỉ ngơi đi.” Diệp Thâm đứng dậy đi phòng bếp. Hôm nay đường sá đi gần hết, chắc cô cũng kiệt sức rồi.
Hoa Chiêu nhìn bóng lưng của hắn, vui vẻ chạy theo, ôm một cái băng ghế nhỏ ngồi ở cửa phòng bếp, dự định cùng hắn đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT