Diệp Thâm lưu luyến không rời mà đem bàn tay đang đặt ở trên bụng Hoa Chiêu lấy ra, chạm vào bức tường bên cạnh, nhẹ nhàng đẩy ra, không nhúc nhích.
Anh hít một hơi thật sâu, ngửi thấy bầu không khí trong lành thoảng chút hương cỏ cây.
“Chúng ta may mắn, bức tường vỡ này lại rất rắn chắc, bởi vì vững chắc mà tạo nên khe hở lớn, vẫn thông với bên ngoài!” Diệp Thâm kinh ngạc nói.
Điều này thật sự rất hiếm, bởi vì trong khoảng chục năm trở lại đây đều chú trọng “cần cù, giản dị”, làm gì cũng phải đơn giản, nhà ở không thể xây kín, phải quang minh chính đại bớt xén nguyên vật liệu. Chỉ bằng cách sử dụng ít vật liệu và vật liệu nghèo nàn, đó mới có thể phản ánh sự siêng năng và tiết kiệm., chăm chỉ và giản dị ...
Vì vậy, chất lượng nhà xây mấy năm nay nhìn chung không tốt, nhưng không ngờ lại có nhà tốt.
"Tiểu đoàn trưởng! Tiểu đoàn trưởng!"
Diệp Thâm đột nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng hét.
Rất tốt, xem ra quả nhiên thông lên, và bọn họ bị vùi không sâu.
"Tôi ở đây! Đây!" Anh lớn tiếng đáp lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT