Phan Lệ Trân cúi mặt xuống nói: “Tôi không quen.”
Nhưng vẻ mặt của cô ta rõ ràng là có quen, còn có thù oán nữa.
Hồng Kông rộng lớn như thế, cái giới này lại nhỏ đến vậy, đối phương trông có vẻ rất giàu có, lại còn xinh đẹp... Ai vậy nhỉ? Mọi người dồn dập truy hỏi.
Phan Lệ Trân không nói, cầm một cái túi xách mới chọn xong vội vã đi mất.
Người phía sau không chờ cô ta đi xa đã nói.
“Nhìn dáng vẻ đó của cô ta còn tưởng mình là bà Kim đấy, vênh váo gì chứ.”
“Đúng vậy, bây giờ cô ta có tiếng mà không có miếng thế thôi, nghe nói mấy năm rồi Kim Khải Văn không vào phòng cô ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play