Trương Quế Lan lúc trước nói đi, người nhà họ Lưu cao hứng đến hỏng mất, thoáng cái đã bớt được ba cái tàu há mồm, sẽ tiết kiệm được bao nhiêu tiền đây.
Nhưng rất nhanh bọn họ đều cười không nổi rồi, bà Lưu là người đầu tiên không chịu được, không ai làm việc nhà. Giặt quần áo, nấu cơm, thu thập nhà cửa, đều là một mình bà ta làm, những người khác đều là đàn ông, cũng không có ai thò tay giúp bà ta làm một chút.
Bà lão lưu chỉ nhịn được hơn một tuần lễ, rốt cục không kiên trì nổi rồi, bà ta đã là một bà lão già lọm khọm rồi sao bây giờ lại còn phải hầu hạ người khác? Bà ta đây là cái mệnh gì ah!
Bà ta thời gian này sống thật không dễ chịu, không rơi đồ cũng ném vỡ đồ, cơm cũng làm không tốt, những người khác cũng đừng mong được sống yên lành.
“Con ngày mai đi gọi cô ta trở về.” Bà Lưu nói với hai bố con.
Lưu Hướng Tiền còn chưa nói gì, Lưu Thông liền không đồng ý: “Bà nội, ủ giá mỗi tháng có thể kiếm được 300 đồng đấy! Không phải là 30! Nếu không làm sẽ thật đáng tiếc.” Một khi có tiền, hắn có thể kết hôn với Tôn Tiểu Phương rồi.
Bà lão Lưu vừa liếc qua liền thấy rõ tính toán của hắn, tức giận đến mắt trợn trắng, cháu trai của bà ta lại bị con yêu tinh nhà họ Tôn kia mê hoặc.
“Đừng có nằm mơ, tôi nhìn cũng quá sức rồi!” Bà Lưu đả kích hắn ta: “Mấy ngày nay cung tiêu xã cũng không bán giá đỗ, không biết sao? Nói là do thời tiết không tốt, nên không ủ được giá đỗ tốt như vậy nữa!”
Một tháng 300 đồng, còn có thể rơi vào túi bà ta, sao có thể không để bụng? Bà ta mỗi ngày đều đến cung tiêu xã nhìn, xem bao nhiêu người mua giá đỗ. Kết quả càng ngày càng ít, hai ngày nay cũng không bán rồi. Chỉ có hơn 100 cân giá, còn chưa đủ cho các lãnh đạo chia ra, làm gì còn thừa mà bán.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT