Cảnh vật yên tĩnh ở nhà ga, chỉ còn hai bóng người.
Kỳ Vọng ngồi trên ghế, nhìn Bạch Nguyệt bên cạnh đang uống canh, anh hỏi: “Có ngon không?”
Bạch Nguyệt lắc đầu, cười đáp: “Rất ngon.”
Canh vẫn còn ấm, cô chống tay lên hộp cơm, cảm nhận được độ ấm dễ chịu từ đó, thật thoải mái.
Kỳ Vọng thả lỏng cơ thể, đáy lòng anh nhẹ nhõm một chút.
Sau bữa ăn chung ở quán cơm, Kỳ Vọng đã để ý, Bạch Nguyệt không thích ăn những món quá nhiều gia vị. Có lần, thịt kho tàu trong quán mặn quá, cô liếc qua cũng không muốn đụng đến.
Bạch Nguyệt lại nhấp một ngụm canh, vẻ mặt tự nhiên, cô hỏi: “Sao đột nhiên anh lại mang đồ ăn cho em?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT