Cũng may Bạch Nguyệt chỉ bị thương ở tay trái, nếu không cô thật sự sẽ phải nhờ người khác đút cho ăn. Cô gắp một miếng thịt kho tàu, ăn xong thì nét mặt tràn đầy hạnh phúc. Cô vui vẻ nói: "Kỳ Vọng, anh thật tốt."
Khóe môi Kỳ Vọng khẽ nhếch, nhưng để giấu đi cảm xúc trong lòng, anh tránh ánh mắt của cô, thản nhiên đáp: "Anh không tốt."
Bạch Nguyệt bật cười nhẹ.
Gương mặt Kỳ Vọng vẫn điềm tĩnh, nhưng anh lặng lẽ ăn thêm ba thìa cơm trắng, dường như quên mất trên khay của mình còn có thức ăn.
Chẳng bao lâu sau, Bạch Nguyệt nhẹ nhàng kéo góc áo anh, khẽ nói: "Sáng nay em ăn nhiều quá rồi, phần này em không ăn hết được."
Kỳ Vọng nhìn vào khay thức ăn của cô. Trong đó vẫn còn hơn nửa phần thịt và cả một đống rau xanh.
Bạch Nguyệt mỉm cười, giọng nói ngọt ngào: "Kỳ Vọng, anh ăn thêm một chút đi, cố gắng tăng cân một chút, được không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play