Bạch Nguyệt mỉm cười nói: “Được, cảm ơn dì.”
Dì Ngô chợt cảm thấy không biết nên đáp lại thế nào. Tự nhiên, trong đầu bà lại nhớ đến Bạch Thu Thu. Cô bé Bạch Thu Thu được nuôi dưỡng như một tiểu công chúa, tuy đôi lúc mắc bệnh “công chúa” kiêu kỳ, nhưng nụ cười rạng rỡ, tỏa nắng của cô lại đủ sức lan tỏa niềm vui đến mọi người xung quanh.
Bạch Thu Thu, chỉ cần bị một vết trầy xước nhỏ thôi, sẽ kêu đau khiến ai nấy đều không khỏi xót xa, cuống quýt lo lắng.
Bỗng nhiên, dì Ngô nhận ra một điều: Bạch Nguyệt và Bạch Thu Thu thật ra bằng tuổi nhau.
Bà thở dài trong lòng, tay không tự chủ được mà hành động dịu dàng hơn hẳn.
Sáng sớm hôm sau...
Bạch Nguyệt đeo cặp sách bước xuống lầu, vội vã ra ngoài. Gần đây, cô muốn đi phương tiện giao thông công cộng, nên sáng nay không ăn bữa sáng ở nhà mà định ra ngoài mua vội vài cái bánh bao. Tuy nhiên, khi vừa chuẩn bị ra cửa, dì Ngô chạy nhanh đến đưa cho cô một túi giữ ấm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT