Chiều hôm đó, Kỳ Vọng trở về phòng học nhưng không nhắc gì đến chuyện đã xảy ra. Cứ như thể anh không hề biết, hoặc có lẽ, như thể anh không có quyền can dự vào chuyện này.
Anh không hỏi, nên cô cũng không nói gì.
Câu chuyện giống như một trận đấu mà người nhận thua trước chính là anh.
Cuối cùng, Kỳ Vọng mở miệng, giọng điệu dường như thoải mái hơn: “Cậu ta đã nói gì với em?”
Bạch Nguyệt khẽ cười, đáp: “Cậu ta chẳng nói gì cả, chỉ đứng trước cửa phòng học một lúc rồi đi.”
Kỳ Vọng cúi đầu, nhẹ gật: “Ừ.”
Bạch Nguyệt ngước khuôn mặt nhỏ lên nhìn anh, hỏi: “Anh đang lo lắng cho em sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play