Kỳ Vọng chẳng nói gì, thậm chí cũng không liếc nhìn Bạch Nguyệt lấy một lần. Anh chỉ lặng lẽ bước đi phía trước.
Bước chân của anh vốn luôn nhanh, bởi vì anh thường phải chạy đua với thời gian. Nhưng mỗi khi đi cùng cô, anh lại bước chậm hơn nhiều. Điều này đã trở thành một thói quen mà anh không hề nhận ra.
Bạch Nguyệt ở lại giúp giáo viên làm việc nên không cần tham gia giờ thể dục. Còn Kỳ Vọng từ trước đến nay luôn là người trốn giờ thể dục giữa giờ. Khi nhìn thấy Bạch Nguyệt bước ra khỏi lớp học, anh lập tức đi theo sau cô.
Bạch Nguyệt biết rất rõ sự hiện diện của hanh. Điều đó như một dạng ăn ý giữa hai người: không cần nói ra, từng cử chỉ của đối phương đều trở nên tự nhiên và hợp lý.
Hành lang lúc này không có ai khác.
Bạch Nguyệt đưa tay nắm lấy góc áo của anh.
Kỳ Vọng quay lại nhìn cô, nhẹ giọng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT