Chương 14
Hôm ấy, lúc Phó Nham Phong về thì Giang Vân Ý đã đi rồi, không quên mang quần lót phơi ở sân sau, chỉ còn một nửa bánh kem để trên bàn.
Thu qua đông tới, Giang Vân Ý đúng là không đến nữa, Ngô Văn Hà nhắc mãi tối đó không nấu bữa khuya cho nhóc con, lại bảo điều kiện nhà mình kém, không biết nhóc con ở có quen không.
“Hôm ấy mẹ ngủ trước khi các con về, không biết thằng bé phải đi sớm, biết thế mẹ chờ.” Ngô Văn Hà thở dài, “Mẹ dậy đã không thấy ai, con nấu nhiều cháo thế mà thằng bé có ăn miếng nào đâu.”
Bánh kem Giang Vân Ý để lại Ngô Văn Hà ăn một miếng, chỉ là thứ này quá nhiều đường nên không thể ăn nhiều, cứ đấy đến hết hạn không thể không vứt bỏ.
Ban ngày Phó Nham Phong vẫn vận chuyển hàng hóa, trời tối mới bày quán, giống như những hộ buôn bán khác, công việc hàng ngày đơn điệu nhưng không rảnh chút nào.
Trời lạnh, ngoài xâu hạt, Ngô Văn Hà nhận thêm đan găng tay, chỉ là không còn ở nhà mà chống gậy tới nhà dì Vương, không kiếm được nhiều nhưng ít ra bổ sung vào chi phí sinh hoạt, hầu như phụ nữ nông thôn toàn thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play