Liêu Xuân Hưng lạnh lùng cười, “Biết tại sao anh thích em không, vì em giống anh, anh ép em, nhưng sau đó không phải em cũng tự nguyện nằm xuống sao? Vì chút ích kỷ nhỏ nhoi của mình, em đã khiến cô bé ngốc nghếch kia rơi vào cảnh ngộ tệ hại, vừa gửi đến nhà anh làm bảo mẫu miễn phí, vừa tìm cho cô ta một thằng ngốc để kết hôn, anh và em mặt dày không khác gì nhau, đừng giả vờ làm người tốt nữa.”
Liêu Xuân Hưng không yên phận, bàn tay lớn của gã trên bụng nhỏ của chị ta cảm nhận sự chuyển động của thai nhi, nhưng lúc này thai mới nhỏ, không cảm nhận được gì.
Gã ta đe dọa: “Anh giúp em giải quyết luôn con bé ngốc kia, em cứ sinh con cho anh đi, nếu em dám phá bỏ, anh sẽ khiến em gái ruột của em phải rời khỏi nhà họ Hàn, viết thư tố giác nặc danh thì ai mà chẳng làm được, chỉ cần đưa ra một chút manh mối, vị cảnh sát kia có thể điều tra ra mọi thứ. Em cứ sinh con ra, anh sẽ giúp em giữ bí mật.”
Khương Kiến Xuân run rẩy trong lòng, chị ta hỏi: “Vậy anh nói cho em biết, anh định làm thế nào để nó rời khỏi thủ đô?”
Liêu Xuân Hưng nói, trong bệnh viện có không ít trẻ bị bỏ rơi, nhưng cũng có nhiều người muốn có con mà chưa có, còn có những người ở vùng núi cao không thể tìm được vợ, một số người sẽ nhận nuôi những đứa trẻ bị bỏ rơi này, nuôi lớn một chút rồi bán vào vùng núi.
Trong bệnh viện có người làm công việc môi giới này, gã ta đe dọa người đó giúp đỡ, lần này sẽ đưa com bé ngốc kia đi xa, đến một khu vực nghèo khó cách thủ đô hàng nghìn dặm, đảm bảo không thể trở về.
Trái tim Khương Kiến Xuân lạnh lẽo, việc này và đám buôn người có gì khác biệt, chị ta thật sự xấu xa đến mức sẵn lòng làm bẩn tay mình như bọn buôn người sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT