“Cần gì phải thấy, những ngày này cô ta bỗng nhiên lười biếng, sáng chạy đi, chiều cũng chạy đi, mẹ lén theo dõi cô ta, xem cô ta làm gì, mẹ đã tận mắt thấy cô ta mang từ nhà ra một túi vải, lấy ra mười quả trứng gà để bán, thậm thụt như ăn trộm vậy, không phải trộm thì là gì?”
Tần Chính Khanh không biết nên khóc hay nên cười, “Mười quả trứng gà đó, là Tần Viêm trả công cho cô ấy, hôm nay cô ấy đã đếm trước mặt con đủ mười quả, mẹ nhất định không được bịa đặt.”
Bà cụ Hà nhất thời lâm vào trạng thái không biết nói gì, tin đồn cô bảo mẫu trộm trứng gà, bà ấy đã nói ra hai ngày trước, giờ muốn thu hồi cũng không được.
Bà ấy kéo Kha Tú lại, nói: “Đây là cháu gái nhà ngoại của chị dâu con, trước khi lấy chồng con bé cũng đã đến nhà chúng ta một lần, con không nhớ sao?”
Tần Chính Khanh lắc đầu, trả lời thật lòng, “Tại sao con phải nhớ cô ấy, không nhớ, không có ấn tượng.”
Bà Hà không biết nói gì, chỉ có thể giới thiệu lại Kha Tú một cách bực bội, “Nhìn Kha Tú xem , đây là cô bảo mẫu đáng tin cậy mà chị dâu cả tốt bụng của con giới thiệu cho, mẹ đưa con bé đến để con xem xem, một cô gái ngoan hiền như vậy chịu khó đến nhà chúng ta làm bảo mẫu, mà vợ con còn không chịu, con mau mở cửa, để chúng ta ba mặt một lời làm cho rõ, con đứng ra phân xử đi.”
Tần Chính Khanh không thể mở cửa, thở dài nói: “Mẹ ơi, con mở cửa cũng được, nhưng Kha Tú không thể vào, mẹ bảo cô ấy đi đi rồi con sẽ mở cửa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play