Tần Viêm quá kiêu ngạo, sẽ không ăn cắp tiền, nhưng cô bảo mẫu nhỏ ăn cắp tiền thì không ai nghi ngờ.
Mộ Tuyết Hội làm như vậy là muốn bảo mẫu không thể ở lại trường, bảo mẫu bị cấm vào trường, Tần Viêm chỉ có thể thay bảo mẫu khác.
Khương Nguyễn định đi tố cáo trường học, nhưng Tần Viêm bảo cô đừng đi.
Tần Viêm nói: “Danh tiếng của chúng ta đều không tốt, không ai tin đâu, chỉ nghĩ rằng cô đang vu khống, hãm hại người khác.”
Không ai sẽ nghi ngờ Mộ Tuyết Hội, một học sinh xuất sắc cả về học lực lẫn đạo đức, nhưng Tần Viêm muốn cô ta tự gánh chịu hậu quả.
Trong lòng anh, Mộ Tuyết Hội không phải là một học sinh 18 tuổi, mà là một người phụ nữ đã sống tới hơn 40 tuổi và đã trải qua một kiếp nạn, vẫn còn làm những chuyện hãm hại người khác, cô ta không xứng đáng có cơ hội làm lại từ đầu.
Tần Viêm yêu cầu Khương Nguyễn đặt lại tiền trong túi cơm vào cặp sách của Mộ Tuyết Hội, sau đó, chỉ cần ngồi xem màn kịch của họ diễn ra.
“Khương Nguyễn, Tần Viêm, hai người đợi một chút.”
Trước khi lên xe buýt, Hàn Trường Phong đã đuổi theo, xe cảnh sát dừng lại bên đường, Hàn Trường Phong cười nói: “Có chuyện muốn nói với hai người, tôi sẽ đưa hai người về.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT