Khương Bảo Dân cảm thấy, cô con gái nhỏ này quả thực dễ bảo hơn ba đứa trước, gia đình thiên vị lâu như vậy, nó cũng không oán trách.
Khương Bảo Dân bỗng nhiên cảm thấy xấu hổ.
Không biết xưởng trưởng có hài lòng với cách ông ấy xử lý việc gia đình hay không, ông ấy nói: “Xưởng trưởng, hay là chúng ta đến nhà hàng quốc doanh ăn một bữa.”
Thấy ông ấy xử lý việc nhà cửa còn khá công bằng, xưởng trưởng vỗ vai ông ấy, đồng ý: “Gia đình hòa thuận mới có thể làm nên chuyện lớn, tôi cũng biết ông buồn, đi thôi, hôm nay tôi đi uống rượu giải sầu với ông.”
...
Hàn Trường Phong chuyển ngành chỉ mới hơn hai tháng, đã bảy tám năm không gặp em gái ở nhà, qua hai tháng tiếp xúc, phát hiện em gái này chẳng lớn lên tí nào, vẫn như khi còn nhỏ.
Ăn bánh bao không ăn vỏ, ăn rau xanh không ăn cọng, chỉ ăn thịt bụng cá, tính kén chọn vẫn như xưa.
“Anh cả đã về rồi à.” Hàn Khinh Khinh luôn sợ anh cả mình.
“Ừm.” Hàn Trường Phong không nhờ bảo mẫu làm, tự mình lấy bát đũa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT