Phó Giang Âm chỉ cảm thấy Khương Nguyễn rộng lượng đến mức khiến người khác xót xa, “Nhưng, tất cả những gì của nhà họ Hạ đều nên thuộc về mẹ và cậu con, bà ngoại không muốn để lại cho người khác.”
Khương Nguyễn cười, “Bà ngoại, bà nói Hạ Tử Kỳ à, con vẫn sẵn lòng chia sẻ với anh ta. Còn nếu là Hạ Tử Nhàn, bà ngoại có thể dùng chút thủ đoạn, khiến chị ta sau này không có quyền gây chuyện trong công ty, sự nghiệp của con đều ở nội địa. Bà ngoại, bà phải tin con, con sẽ sống thật tốt.”
Phó Giang Âm dao động, thở dài, “Tần Viêm chưa đi phải không, mời về nhà ăn bữa cơm, bà xem xem có đáng để con tận tâm với nó không.”
Cách nói chuyện, phép lịch sự và cái nhìn về thời sự của Tần Viêm đã khiến Phó Giang Âm thu hồi sự khinh thường, một bữa cơm ăn một cách hòa hợp, coi như đã chấp nhận mối quan hệ của Khương Nguyễn và anh.
Trước khi trở về nhà, Hạ Vinh Tiến đã định rõ di chúc, Hạ Tử Kỳ là người hưởng lợi nhiều nhất, tiếp theo là Khương Nguyễn.
Phó Giang Âm vẫn cảm thấy không hài lòng, Khương Nguyễn vội vàng khuyên bảo: “Bà ngoại, con đã rất mãn nguyện rồi, một nhà ai nấy đều vui vẻ mới là quan trọng nhất.”
Trên đường trở về, Tần Viêm bỗng nhiên cảm thấy hồi hộp, anh nói với Khương Nguyễn: “Nguyễn Nguyễn, anh đã chuẩn bị đám cưới mà chưa xin phép em, em...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT