Tần Viêm vốn dĩ cũng không phải là người tốt, giờ anh cảm thấy yên tâm rồi, nói: “Em có thể nghĩ như vậy thì tốt, lần này làm lớn chuyện một chút, về sau sẽ không còn ai dám đến lừa đảo nữa.”
Tần Ngạo đến gọi Tần Viêm ăn sáng, trong khi Tần Viêm đang đeo bó cỏ đã buộc trên bờ ruộng lên vai.
Tần Ngạo nói với hai người họ: “Vệ sĩ của anh Lương, Đinh Diệp Hoài, vừa mới đến nói rằng Hàn Khinh Khinh muốn xin nghỉ phép để về nhà, nhưng anh Lương không đồng ý. Anh Lương bảo lần này sẽ khiến cho Lưu Kim Vân cũng phải yên phận.”
Nếu Hàn Khinh Khinh không thể về nhà, cô ta sẽ không thể trao đổi thông tin với Lưu Kim Vân.
Sau bữa sáng, Khương Nguyễn và Tần Viêm đi đến hồ chứa nước để cho cá ăn. Khương Nguyễn nói với Tần Viêm: “Có vẻ lần này không điều trị chân cho anh ta thì không được rồi.”
Tần Viêm chuẩn bị xong thức ăn cho cá, kêu Khương Nguyễn lên thuyền trước, nói: “Có những việc không thể tránh được, vậy thì chữa đi. Nguyễn Nguyễn, anh sẽ bảo vệ em, không cần quá lo lắng.”
Trong lòng Khương Nguyễn nghĩ, anh Tần Viêm thật sự rất tốt với cô, nếu không phải vì muốn bảo vệ cô, có lẽ anh sẽ không chọn học ở trường hiện tại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play