Hồ Chi Hoa đến nhận người thân, nói: “Em gái tôi từ khi mới sinh ra, nhà chúng tôi liên tiếp gặp họa không may. Ngày nó chào đời, cha tôi bị trâu húc bị thương, chưa đầy một tháng sau bà nội tôi ngã qua đời. Ông nội quả quyết bảo mẹ tôi phải vứt nó xuống núi, nhưng mẹ tôi không nỡ lòng, ôm nó vào thành phố và bỏ lại gần bệnh viện, hy vọng rằng nó sẽ được một gia đình tốt bụng nào đó nhận nuôi.”
Lưu Kim Vân nói, chính tại nơi nhà họ Hồ bỏ rơi đứa trẻ, bà ta tìm thấy nó.
Hồ Chi Hoa nói: “Hồi đó tôi còn nhỏ, đi cùng mẹ. Khi hỏi mẹ tại sao lại bỏ rơi em gái, mẹ tôi nói nếu được một gia đình tốt nhận nuôi, em gái tôi có thể sống được. Trước khi mẹ tôi mất, bà đã tìm kiếm em gái một vài lần nhưng mãi không thấy.”
“Cách đây không lâu, chồng tôi đến thủ đô, tình cờ thấy thông báo tìm người của Lưu Kim Vân trên báo, hoàn cảnh giống hệt em gái tôi, nên chúng tôi mới đến đây tìm.”
“Nhà chúng tôi không có anh trai hay em trai, chỉ có ba chị em gái, bao gồm cả em gái bị bỏ rơi, nên chắc chắn không phải vì tiền mà nhận nhận người thân. Đây thực sự là nguyện vọng cuối cùng của mẹ tôi, mong tôi cố gắng tìm lại em gái.”
Lời nói chân thành, Lưu Kim Vân cùng chị ta rơi nước mắt.
Lưu Kim Vân thở dài, “Gia đình cháu cho rằng em gái là sao chổi xui xẻo, dì nhận nuôi về nhưng lại khiến cả nhà chịu khổ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT