Hàn Hoài Nghiệp không quan tâm đến việc ai là con ruột của nhà họ Hàn, ông nhận nuôi Khương Nguyễn, vậy thì Khương Nguyễn chính là con gái ông.
Khi còn là người xa lạ, Khương Nguyễn đã cứu ông.
Tay Hàn Hoài Nghiệp chạm vào cổ, vết sẹo của vết thương đã nhạt đi rất nhiều, ông ấy nói: “Việc cần làm bây giờ là chúng ta phải làm rõ Lưu Kim Vân muốn hại Nguyễn Nguyễn như thế nào, không thể để bà ta thành công.”
Hàn Trường Phong bất đắc dĩ nói: “Nguyễn Nguyễn nói, cứ để Lưu Kim Vân làm đi, em ấy nói muốn biết, nếu đó là sự thật, tại sao cái miệng của Lưu Kim Vân có thể nhịn được gần hai mươi năm không nói.”
Bây giờ thực sự không có biện pháp tốt hơn để phòng ngừa, xem xét tình hình mà hành động.
Phó Vân Anh tin tưởng vào con gái Khương Nguyễn của mình, bà bức xúc, “Lưu Kim Vân quá xấu xa, còn có Hàn Khinh Khinh kia nữa. Không phải mẹ nói sau khi chuyện xảy ra, nếu ban đầu Hàn Khinh Khinh sớm thú nhận, nhà họ Hàn không nhất thiết phải đuổi cô ta đi.”
Hàn Trường Phong không nói gì, nếu như ban đầu Hàn Khinh Khinh biết rõ lai lịch của mình và mau chóng thú nhận, anh ấy thực sự sẽ không chọn đi làm con nuôi một cách dứt khoát như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play