Chung Quảng Nguyên tán thành quan điểm của Khương Nguyễn, lấy ơn báo oán, vậy còn báo ơn thì sao? Có điều, các đồng đội đang có mặt cũng đều ngoài năm mươi cả rồi, thiên hạ có ai là không có cha mẹ, có lẽ một vài người sẽ thấy cô gái này không hiếu thuận.
Nhưng như vậy cũng đổ oan cho cô ấy, cô ấy không hiếu thuận, thì sẽ không chăm sóc cho bà Hoàng không có quan hệ máu mủ.
Đây là một cô gái tốt, ông ấy thực sự không đành lòng, nên giúp cô nói một câu, “Chẳng trách người ta bảo cô ngốc, không biết khéo léo, nhưng mẹ đẻ của cô cũng thực sự mơ hồ, con gái ruột đẩy ra không muốn, lại tốt với con nuôi, đổi người khác cũng không thể rộng lượng được như cô.”
Khương Nguyễn nghe ra ông ấy đang nói giúp mình, đổi giọng: “Bà ấy cho Hàn Khinh Khinh hai nghìn, tôi ghen tị mà, trút giận một chút.”
...
Bữa tiệc tàn, mẹ Chung Văn Văn nghiêm khắc trách móc cô ta, “Con nói với mẹ rằng Khương Nguyễn là kẻ ngốc, nhưng nhìn vào màn thể hiện tối nay, con còn ngốc hơn cô ta nhiều. Làm loạn không phân biệt thời điểm đối tượng, bàn đó toàn người từ chiến trường trở về, làm sao họ không nhìn thấu được ý đồ của con?”
“Nhưng Khương Nguyễn nói chuyện cũng không dễ nghe mà,” Chung Văn Văn bào chữa, “Chẳng ai thích sự thẳng thắn của cô ta cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play