Khương Nguyễn nói: “Người thân gì vậy, lớn lối vậy sao, nhưng mà, nhà Chung Văn Văn ở đâu nhỉ, anh Tần Viêm chắc chắn biết phải không?”
Tần Viêm cười hỏi: “Em định làm gì?”
Khương Nguyễn thành thật nói: “Em chỉ tò mò thôi, muốn đi xem xem, dù sao cũng rảnh.”
Khương Nguyễn luôn có khả năng vô tình thay đổi một số chuyện, nếu cô muốn làm điều gì đó thì không cần ngăn cản, anh liền đưa cho cô địa chỉ nhà Chung Văn Văn mà mình đã tìm được.
Khi sắp đi, Khương Nguyễn chuyển một cây con vào chậu hoa nhỏ tặng Tần Viêm, nói: “Anh Tần Viêm, cây này khi nở hoa trông rất đẹp, anh mang đi học, nếu chỗ nào vô tình bị thương, nó còn có thể chữa lành.”
“Một thứ tốt như vậy, em không sợ người ta trộm hạt giống à?” Tần Viêm hỏi.
“Không sợ, chỉ có những gì em trồng ra mới làm được hạt giống.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT