Hàn Trường Phong cảm thấy rất bất đắt dĩ trước sự nhẹ dạ của mẹ, nói rằng: “Mẹ, con không nhận Hàn Khinh Khinh là em gái, không phải là do con tàn nhẫn. Lý do là bởi vì Hàn Khinh Khinh có hành vi không chính trực, khi không có xung đột lợi ích thì cô bé tỏ ra tốt bụng, nhưng một khi có xung đột, cô bé không phân biệt được đúng sai. Thêm vào đó, cô bé giống mẹ, dễ bị người khác ảnh hưởng, nên con mới quyết định không cho cô bé trở về nhà họ Hàn.”
“Mẹ có biết không, mẹ đẻ và chị gái của nó muốn Liêu Xuân Hưng phải ngồi tù thêm vài năm nữa, từ chối hoàn trả tiền đã chiếm đoạt. Số tiền hai nghìn của mẹ đã bị nó chiếm đoạt rồi, mẹ còn muốn đón người như vậy về nhà sao?”
Tiền Tố Vấn không dám tin, “Thật ư?”
“Mẹ, bây giờ mẹ còn nghi ngờ lời con nói sao? Con là một cảnh sát hình sự, con có đạo đức nghề nghiệp, làm sao có thể lừa dối mẹ?”
...
Hàn Khinh Khinh chia số tiền hai nghìn thành hai phần, một nửa để dành cho chị gái như một khoản tiền nuôi thai và sinh hoạt, nửa kia cô ta đưa cho Mộ Tuyết Hội để trả tiền thuê nhà cho quý tiếp theo và để quay vòng.
Khương Kiến Xuân khổ tận cam lai, “Khinh Khinh, chị không yêu thương em vô ích.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT