Anh gọi Khương Nguyễn trở lại, nhẹ nhàng vỗ lên trán mịn màng của cô, “Em chạy làm gì?”
Khương Nguyễn: “Sợ anh xấu hổ.”
Tần Viêm cười nói: “Trước đây có lẽ anh sẽ có lòng tự trọng phù phiếm đó, nhưng bây giờ thì không còn nữa, tự lực cánh sinh không phân biệt sang hèn, nếu vì đối tượng bày bán hàng mà coi thường anh, người như vậy không đáng là bạn bè, anh lại cần gì phải quan tâm đến ý kiến của họ.”
Khương Nguyễn mừng rỡ nói: “Vậy anh giúp bọn em bán hàng, ngày mai bọn em còn phải đi làng Đại Loan ký hợp đồng nữa.”
“Được.”
Tần Ngạo: “...”
Một người tự tôn như Tần Viêm, lại còn đậu vào đại học, anh lại không thấy việc bày bán hàng rong có gì xấu hổ, với sự giúp đỡ của anh, quần áo nhanh chóng được bày ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT