Tần Viêm còn không biết giữa Tuân Lực và làng họ Trình còn có một mối ân oán như vậy, không trách hắn ghét làng Đại Loan đến vậy.
Khương Nguyễn tiếc nuối nói, “Anh Tần Viêm, tại sao người luôn chịu thương tổn lại là người đã dành nhiều sự quan tâm nhất?”
Tần Viêm nói, “Đừng lo, sau này anh sẽ dành nhiều sự quan tâm cho em hơn, em sẽ không bị tổn thương nữa.”
Lúc trở về, Tần Viêm đạp xe đưa Khương Nguyễn, cô vòng qua áo sờ nhẹ vào cơ bụng anh, sau khóa huấn luyện quân sự, Tần Viêm trở nên vạm vỡ hơn nhiều.
Khương Nguyễn nói, “Anh Tần Viêm, trở về phải đạp xe hơn hai tiếng đồng hồ đấy, để em đưa anh về nhé.” Tần Viêm cười, “Em không biết sao, sau khi được em chữa trị, sức khỏe của anh tốt hơn nhiều so với trước đây, không tin chúng ta thử xem, xem anh có thể đưa em về thành phố không.”
“Được thôi, anh mệt thì chúng ta đổi.”
Khi hai người rời làng, gặp Trình Xuân Anh về nhà mẹ đẻ, ba người chào nhau bằng cách gật đầu tại cổng làng, không dừng lại nói chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT