Khương Nguyễn không nói nhiều, cầm xô lươn đi thẳng đến quầy bán thủy sản, nói với một chị bán cá: “Chị ơi, em và em trai từ làng Đại Loan đến, mượn chỗ của chị bán lươn, em sẽ giúp chị bán luôn cá, chị xem có được không?”
Mặt hàng không xung đột, chị ấy nói: “Được thôi, em bán lươn không ảnh hưởng đến việc chị bán cá, cứ bán đi.”
Khương Nguyễn bắt đầu rao bán: “Lươn tự nhiên, tự tay bắt từ đồng đây, giá bảy mươi lăm xu một cân, giá như thịt heo, bổ dưỡng hơn thịt heo, gia đình có trẻ nhỏ nên mua một cân về bồi bổ cho con, giết sẵn luôn.”
Với cách rao bán như vậy, việc kinh doanh cũng khá tốt, Khương Nguyễn bận rộn đến nỗi không kịp thở, quay đầu nhìn thấy Trình Tân Vượng đang ngơ ngác nhìn cô.
Cô bất lực nói: “Bận rộn như vậy rồi, anh cân hàng tính tiền đi.”
Trình Tân Vượng tỉnh lại, bắt đầu tất bật. Anh ta không hiểu, tại sao một đối thủ như Khương Nguyễn lại giúp anh ta bán lươn?
Số lượng lươn quá nhiều, chỉ bán được một nửa vào buổi chiều, đến giờ tan tầm vẫn còn một đợt người mua hàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play