Lúc ăn cơm chiều, An Tu Cẩn nói chuyện rộn rã cùng Hoắc Trung Khê và Bản Ngã Sơ Tâm, khoe khoang giới thiệu về những nới hắn đã đến, những cảnh đẹp hiếm có. Hai người kia không biết chuyện buổi chiều hắn đi chôn cất thê tử mình, rất phấn chấn đàm luận, đặc biệt là Bản Ngã Sơ Tâm, chay mặn nói tuốt.
An Tĩnh Huyên không ăn cơm, Thẩm Hi đi xem cô bé, chỉ thấy Tĩnh Huyên yên tĩnh ngồi trên giường đất, ngẩn người không biết đang nghĩ gì, đôi mắt sưng đỏ lên, híp lại không mở ra nổi.
Thẩm Hi không biết nên khuyên nhủ thế nào, mọi lời nói lúc này đều là vô nghĩa, nối đau mẫu thân qua đời không có bất luận điều gì xoa dịu được. Nàng chỉ đành ôm lấy cô bé, An Tĩnh Huyên dui đầu vào n.g.ự.c Thẩm Hi, khụt khịt nấc lên, nhưng đã không rơi nổi một giọt lệ.
Buổi tối phu thê nằm trên giường, Thẩm Hi kể lại chuyện hôm nay An Tu Cẩn an táng mẹ con Cù Minh Tuyết cho Hoắc Trung Khê, hắn nghe xong, thở dài: “An Tu Cẩn là người quyết đoán nhất mà ta từng biết. Khi đó buổi sáng hắn mới phát hiện An Tu Thận bị tù cấm, giữa trưa đã đến Kiếm thần sơn, buổi chiều liền viết chiếu thư thoái vị, nhờ ta cứu An Tu Thận ra, lại phò trợ hắn lên ngôi. Đây không phải là chuyện đơn giản như huynh trưởng cho đệ đệ làm gia chủ như trong những nhà bình dân bá tính, mà chuyện này quan hệ đến vị trí của vua một nước, cũng quan hệ đến chuyện hậu thế con cháu dòng nào nắm quyền, quan hệ đến bá tính thiên hạ, hắn nói nhường là nhường, nếu đổi làm người khác có lẽ đã không làm được dứt khoát như thế.” Trong lời nói Hoắc Trung Khê đầy ý tán thưởng.
Thẩm Hi nghĩ nghĩ, cảm thấy hành động của An Tu Cẩn nằm ngoài dự đoán của mọi người, hoàn toàn phá vỡ âm mưu của Cù Minh Tuyết, thật sự không cần đánh đã thắng. Chỉ là chuyện này cũng chỉ có An Tu Cẩn có thể làm được, nếu đổi làm người khác, như Thẩm Hi vậy, có lẽ nàng sẽ suy nghĩ nhiều ngày, hoặc là đi tìm Cù Minh Tuyết cãi nhau, khiến nàng ta thả người, như vậy sẽ khiến Cù Minh Tuyết sinh nghi, chuẩn bị đối kháng, chỉ sợ về sau khó đối phó được. An Tu Cẩn có lẽ không phải người thích hợp làm hoàng đế, nhưng tuyệt đối không phải là người điên điên khùng khùng như hắn biểu hiện, có lẽ biểu hiện ngốc nghếch của hắn chỉ là vỏ bọc để hắn tự bảo vệ mình mà thôi.
Hoắc Trung Khê vuốt tóc Thẩm Hi, nói: “Bây giờ nàng đang có thai, đừng nên nghĩ nhiều. Cù Minh Tuyết chỉ là gieo gió gặt bão, nếu nàng ta có thể buông bỏ tất cả để ẩn cư núi rừng như nàng liền sẽ không phải chịu kết cục như vậy. An Tu Thận cũng không định g.i.ế.c nàng ta, tình cảm huynh đệ giữa An Tu Cẩn với An Tu Thận thân mật hơn nàng nghĩ, hắn sẽ không khiến An Tu Cẩn phải thương tâm.”
Thẩm Hi tò mò: “Trong hoàng gia cũng có tình cốt nhục ư?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT