Hoắc Trung Khê trở lại như luông sinh khí mới rót vào người Thẩm Hi, nàng không ủ rũ như mấy hôm trước nữa, làm cái gì cũng vui vẻ đến sắp bay lên.
Để nghênh đón Hoắc Trung Khê trở lại, nàng vào bếp sửa soạn một bàn tiệc thịnh soạn.
Mới vào bàn Bản Ngã Sơ Tâm đã trêu ghẹo: “Hoắc Trung Khê ngươi có biết không, bọn ta nhớ ngươi muốn chết, cả đời này ta chưa từng mong ai như mong ngươi trở về.” Hoắc Trung Khê kì quái nhìn hắn: “Ngươi mong ta làm gì?”
Bản Ngã Sơ Tâm chỉ chỉ bàn ăn, khoa trương nói: “Thấy không? Cả một bàn tiệc thịnh soạn, mùi hương nức mũi. Từ sau khi ngươi đi thê tử ngươi liền mắc bệnh tương tư, ngay cả cơm cũng không nấu, mấy ngày ngươi đi là chuỗi thời gian bọn ta bị nương tử nhà ngươi bỏ bả vào cơm, phải nhắm mắt nhắm mũi mà nuốt.”
Hoắc Trung Khê mỉm cười, trong mắt là ngọt ngào cùng vui sướng.
Bản Ngã Sơ Tâm hâm mộ nói: “Nếu có người thâm tình với ta như vậy, ta cũng sẽ trút hết tình cảm với người ta.” Hoắc Trung Khê nghe vậy, khuyên nhủ: “Đệ muội đã tốt với ngươi lắm rồi, còn đòi hỏi.”
Bản Ngã Sơ Tâm liếc phòng bếp một cái, thấy không có động tĩnh gì mới nói nhỏ, trong giọng nói đầy vẻ không cam lòng: “Nàng ấy không giống thê tử ngươi, nếu ta đi đâu mấy ngày, chắc chắn nàng ấy cũng không quản ta thế nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT