Lúc ban ngày, Hoắc Trung Khê khó được hòa ái với bọn nhỏ, buổi tối cũng đúng giờ theo Thẩm Hi lên giường ngủ.
Thời tiết quá nóng, hai người cũng không nằm cạnh nhau, mà là từng người nằm trên đệm giường của mình, câu được câu không trò chuyện.
Thẩm Hi cười đắc chí, “Có phải tối hôm qua chàng được ta khai đạo nên đã ngộ được điều gì rồi không?”
Hoắc Trung Khê nằm ngửa, nhắm mắt lại nói, “Chưa nói tới hiểu được, có lẽ thật sự ta đã đi nhầm phương hướng.”
Thẩm Hi nói, “Đúng rồi, làm chuyện gì cũng thế, không thể chỉ chăm chăm một con đường đến cuối, có lẽ đổi một con đường khác còn đến được đích nhanh hơn.”
Hoắc Trung Khê nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.
Thẩm Hi là người rộng rãi, không thích nghĩ linh tinh, loại người này có tốc độ ngủ khá là mau, có thể nói dính gối đầu là ngủ được. Đang lúc nàng m.ô.n.g lung buồn ngủ, bỗng cảm thấy Hoắc Trung Khê nhích lại gần, cúi người hôn lên môi nàng một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play