Hôm sau Thẩm Hi nhờ Phương tỉ buổi trưa gọi Thẩm Hiệp về ăn cơm cùng, nàng thì sáng sớm đi vào trấn làm hộ tạ.
Nói thật, Thẩm Hi không có ấn tượng tốt với Thất Lí Phổ, sau khi nàng trở lại Thượng Ngư thôn nàng đã không trở lại đây lần nào nữa, có gì muốn mua thì nhờ người mua hộ chứ nàng không ra khỏi làng chài.
Lần này nàng tới không định mua cái gì nên đi thẳng đến nha môn, còn chưa đi tới cửa nha môn đã thấy Tiền Thanh Diệu với một tên người hầu đi từ trong nha môn ra, người hầu kia còn mang theo một cái hộp lớn.
Thẩm Hi không muốn chào hỏi với tên ác bá kia, vội vàng trốn sang một bên, không ngờ tên Tiền Thanh Diệu kia rất tinh mắt, thấy có người né qua bèn quát lên: “Ai ở bên kia? Lăn ra đây cho gia!”
Thẩm Hi bất đắc dĩ đành đi ra, hành lễ với Tiền Thanh Diệu: “Thẩm thị gặp qua Tiền công tử.”
Tiền Thanh Diệu thấy là nàng, trách: “Thì ra là ngươi, ngươi nhìn thấy ta rồi còn trốn cái gì? Lần trước ta đã bỏ qua ngươi, chắc chắn sẽ không lại tìm ngươi nữa, về sau nhìn thấy ta không được trốn như thế, làm như ta là ác bá không bằng, người ta thấy rồi hiểu nhầm thì sao?”
Thẩm Hi vâng vâng dạ dạ, trong lòng lại oán thầm: Ngươi cướp miếng ăn của người ta, đấy không phải du côn ác bá thì là cái gì? Tiền Thanh Diệu nhìn kĩ Thẩm Hi, lại hỏi: “Ngươi giờ thân thể đã gọn gàng, sinh rồi sao? Con trai hay con gái?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT