Thẩm Hi cảm thán một hồi lâu, lại oán giận cái xã hội phong kiến cổ hủ này xong mới đi ra ngoài, tìm hai hòn đá lớn về rửa sạch, để dành sau này ép đậu.

Nàng mới về đến nhà, Thẩm Hi lại nghĩ đến có lẽ người ở đây chưa thấy đậu phụ bao giờ, không biết ăn ra sao, cần viết cái thực đơn quảng cáo, vì vậy nàng lại ra đường tìm một thư sinh chuyên bày sạp bán chữ, khiến hắn viết hai chữ ‘đậu phụ’ lên tấm vải, dưới hay chữ lớn này là dòng chữ nhỏ ‘Chiên xào rán hầm đều được’. 
Làm xong cái biển hiệu nàng vẫn thấy hơi sơ sài, bèn bảo thư sinh viết thêm hai tờ thực đơn, trên đó có mấy cách nấu đậu phụ chủ yếu. 
Nàng mang tấm vải về nhà, khâu hai mép lại rồi luồn vào hai cây tre, làm thành biểu hiệu đơn giản như mấy gian hàng rong ở hiện đại hay làm, hai tờ thực đơn thì bồi lại cho cứng rồi treo dưới tấm biển để mọi người tiện nhìn.

Khay với khuôn đậu và cái xe đẩy phải mấy ngày mới làm xong nên mấy hôm sau Thẩm Hi khá rảnh, nghĩ đến sau này bận rộn buôn bán, nàng đi tiệm vải mua tấm vải bông mềm với ít bông, định làm ít chăn đệm với tã cho đứa bé. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play