Đúng vậy, cô ta tin chắc, tám đoá bị đánh cắp kia sẽ lần lượt xuất hiện, trả lại cho cô ta, mất một đoá cũng không sao.
Đợi cô ta đi đến khu trung tâm của thôn, nơi tập trung nhiều chuyện phiếm nhất, cô ta thậm chí còn chưa kịp khoe khoang thì đã có một bà thím thích hóng chuyện hỏi.
“Mi Mi, sao cháu lại ra ngoài rồi, cháu khỏi bệnh rồi à? Ôi cháu cầm gì trong tay vậy, nấm à? Trời không mưa, làm gì có nấm chứ?”
Bà mới bị bệnh ấy!
Dương Mi Mi mắng bà thím này một câu trong lòng, sau đó mới cố kìm nén sự phấn khích, từ tốn nói.
“Không có gì, không phải nấm, chỉ là một đoá linh chi thôi, cuối cùng thì tôi cũng tìm thấy rồi, mặc dù không có tám đoá nhưng một đoá cũng đáng giá không ít tiền, có lẽ một năm không kiếm công điểm cũng đủ cho cả nhà ăn uống một năm rồi.”
Chờ đấy, mấy người đàn bà các người đều sẽ bị tôi vả mặt!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT