Nửa đêm thanh vắng.
Ôn Vũ Phàm rốt cục không đấu lại cơn buồn ngủ bèn thiếp đi. Sau khi Diệp Tưởng nhìn nàng ngủ,hắn phát hiện tư thế khi ngủ của nàng rất dễ thương. Bởi vì sau khi đi ngủ,nàng không có vẻ u buồn và lạnh lùng như khi nàng đang thức.
Nhưng có lẽ trong giấc mơ, nàng sẽ chẳng mơ được chuyện gì tốt đẹp thì phải?
“Cô con gái” của Diệp Tưởng đang ngủ ngon lành. Diệp Tưởng nhìn chăm chú cô bé có dưng mạo chẳng khác là mấy với Ôn Vũ Phàm này, trong lòng hắn dâng lên 1 cảm giác kỳ diệu.
Tựa vào đầu giường, Diệp Tưởng nắm chặt tay. Nếu có bất cứ biến cố gì , hắn sẽ ngay lập tức phát động xiềng xích bắt quỷ. Mà khi có động tĩnh, thì ở căn phòng phía đối diện,Phương Lãnh sẽ lập tức vọt tới. Phương Lãnh chỉ cần chạy tới thì có lẽ mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Phương Lãnh và Diệp Tưởng cứ yên lặng chờ đợi trong màn đêm .
Không ai biết,4 vị trưởng bối trong nhà đang ở chỗ nào .
3 giờ sáng. Trong gạt tàn lúc này đã đầy nghẹt đầu lọc thuốc lá. Lúc này Phương Lãnh chỉ cảm thấy cổ họng khô ran, còn hắn chẳng thấy buồn ngủ cho lắm. Dù sao, cho dù hắn có cố ngủ cũng chẳng ngủ được . Lúc này, cửa phòng ngủ đẩy ra. Diệp Tưởng bước ra ngoài.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT