Hạ Lan Từ nhanh chóng chồng các bát thuốc lại, kéo bàn thuốc về chỗ cũ, tiếp tục nằm xuống giường nhắm mắt giả vờ ngủ.
Nhưng vừa nằm xuống, nàng đã thấy Lục Vô Ưu đang dán người trên nóc xe, ánh mắt nhìn nàng chằm chằm.
Hạ Lan Từ: “…”
Hắn cụp mắt xuống đặt ngón trỏ lên môi, làm động tác “suỵt” ra hiệu cho nàng giữ im lặng.
Nhị Hoàng tử Tiêu Nam Tuân đã vén rèm bước vào, Hạ Lan Từ vội vàng nhắm mắt, ngay lập tức cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo tuần tra khắp xung quanh như xuyên thấu cơ thể nàng, giống như một thợ săn tìm kiếm con mồi của mình.
Nàng đoán trước chắc chắn Nhị Hoàng tử sẽ tìm mình gây rắc rối, nhưng không ngờ hắn lại đến nhanh như vậy.
Hạ Lan Từ cố gắng giữ hơi thở đều đặn hết sức có thể, không để lộ chút sơ hở nào.
Tiêu Nam Tuân dừng bước trước bàn thuốc.
Theo ánh mắt của hắn, có thể thấy trên bàn đặt một bát thuốc đầy, phía trước là thiếu nữ với mái tóc đen như mây rải trên gối, khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ bằng bàn tay bị mái tóc che lấp một nửa, đôi môi mỏng như vệt son, làn da trắng sáng như tuyết, dù trong ánh sáng mờ mịt của xe ngựa, dung nhan vẫn tinh tế tuyệt vời như tác phẩm của thần linh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT