Chương 1: Uống cùng một loại với Idol
Biên tập lại ngày 16/04/2020
Dịch: Bún Thang
Trời nắng chang chang, dưới mái che nắng tiệm kem popsicle (1) đang kéo khách, loại nước khoáng lạnh 2 tệ một chai đã cháy hàng. Dưới ánh mặt trời có một nhóm teen cả nam và nữ đang đứng, họ cùng mặc áo phông màu trắng, tay kéo tấm banner, mặt đầy hưng phấn, kiễng chân trông ngóng.
20 phút sau, một chiếc xe đưa đón (2) chầm chậm đi tới. Nhóm fan gào rú, đám người chen chúc, đuổi theo hướng đi của xe đưa đón, vừa chạy vừa hét: “Phù Bạch! Phù Bạch!”
Xe đưa đón đỗ ở nơi không xa phim trường, vệ sĩ đã sớm vây thành một bức tường. Cửa xe mở ra, một thanh niên cao gầy bước xuống, làn da trắng nõn, đeo kính râm đen, thân toàn hàng hiệu, sành điệu như trên trang bìa của tạp chí thời trang.
Trên thực tế, quả thực cậu cũng là khách quen trên trang bìa của các tạp chí thời trang danh tiếng nhất – đây chính là người có khuôn mặt được vinh danh là con cưng của Chúa trời, debut sáu năm đã nổi tiếng toàn quốc, đảm nhận vị trí đỉnh cao lưu lượng trong giới giải trí – Thẩm Phù Bạch.
Thẩm Phù Bạch vừa xuống xe, fan lập tức bùng nổ tiếng hét chói tai, dòng người không ngừng chen lấn xô đẩy, nhiệt tình tới mức khiến bức tường vệ sĩ cũng chẳng chặn nổi. Trong đó, không ít fan nam còn hét khản giọng: “Phù Bạch em phải sinh khỉ con cho anh!” (3)
Khuôn mặt của Thẩm Phù Bạch, nam nữ đều chết mê.
Mắt thấy trật tự sắp không duy trì được nữa, người đại diện của cậu, chị Lý thúc giục Thẩm Phù Bạch mau chóng vào trong. Ngày đầu tiên gia nhập đoàn làm phim, vốn vì tắc đường mà đến muộn đã dễ dàng để lại cho người khác ấn tượng tự cao tự đại, nếu lại vì fan mà ảnh hưởng việc khai máy của đoàn làm phim thì tuyệt đối không thể giải thích trót lọt.
Khi Thẩm Phù Bạch đi vào dưới mái che liền tháo kính râm xuống, lộ ra một khuôn mặt diễm lệ mê hoặc thế gian, cậu mỉm cười với fan: “Cảm ơn mọi người đã tới gặp anh, khi về nhớ chú ý an toàn nha.” Sau đó cậu đeo lại kính râm quay người bước vào studio.
Nhóm fan bị nụ cười làm đơ ra trong nháy mắt, sau đó chính là màn livestream của một đám sóc đất marmot (4) số lượng lớn.
“Aaaaaaaa Chồng em cười kìa!!!!”
“Sao có thể đẹp như vậy chứ? Đờ mờ đi chết đây huhuhu…”
“Cạn màu rồi, nụ cười này tôi gặm nhấm 500 trăm cũng được.”
“Em đó! Toàn không biết kiềm chế!” Lý Mạn thẳng thắn giẫm nát trái tim nghệ sĩ nhà mình: “Em không biết rằng hôm nay có bao nhiêu đơn vị truyền thống nhìn chằm chằm mình à? Nói bao lần rồi, hôm nay là ngày khai máy của “Hoa Đường Lê”, không phải concert của em! Em có tin rằng nụ cười lúc nãy của em với nhóm fan, một tiếng sau lập tức có báo viết rằng em giọng khách át giọng chủ (5), biến phim trường thành show của mình mình không?”
(5) Giọng khách át giọng chủ (喧宾夺主) chỉ những sự vật ở vị trí phụ nhưng lại chiếm được sự chú ý lớn hơn cả sự vật chính.
“Bọn họ từ xa tới gặp em, em nói một câu chú ý an toàn cũng không được à… Còn về truyền thông? Quan tâm bọn họ viết gì làm chi, núi tin bôi đen của em đã chồng cao như tháp rồi, chả kém cái tin này.” Thẩm Phù Bạch lười biếng nói: “Có nước ép dưa hấu không? Cho anh một cốc, anh khát.”
Trợ lý Tiểu Lâm tức khắc liền chạy đi chuẩn bị nước ép dưa hấu.
Lý Mạn cáu gần chết: “Sao em vẫn còn tâm trạng uống nước dưa hấu thế! Em đến muộn 20 phút! Chị còn đang nghĩ làm thế nào giải thích với đạo diễn đây…”
“Chị, hôm nay 34 độ C đó. Em mà không uống ít nước sẽ chết đó!” Thẩm Phù Bạch uất ức nói: “Với cả tắc đường cũng không thể trách em chứ, em cũng gấp lắm đó. Năm giờ sáng em đã dậy chuẩn bị để một tiếng sau mau chóng chạy tới gặp idol của em, kết quả đường tắc nghẹt, so với ai em cũng muốn rủa xả hơn đó..”
Đối với việc nghệ sĩ nhà mình sùng bái ảnh đế Khương Hành đến mức nào thì Lý Mạn cũng rõ trong lòng, 100% là một cậu fan nhỏ bí mật. Khi mới đóng phim, idol chuyển sang làm diễn viên, bộ phim đầu tiên ai chẳng tuyển chọn kỹ lưỡng? Mỗi Thẩm Phù Bạch vừa nghe thấy người đóng chung là Khương Hành, kịch bản cũng chả thèm đọc đã đồng ý, còn tự hào nói: “Idol của em mà đóng, chắc chắn hay!”
Fan não tàn chắc cũng chỉ tới vậy.
Nhưng Khương Hành quả thực có bản lĩnh. Khương Hành 24 tuổi, hai năm trước tốt nghiệp chính quy tại Trung Hý (6), vừa debut liền được đạo diễn nổi tiếng nhìn trúng, diễn vai chính trong một phim điện ảnh, lập tức giành giải ảnh đế Kim Mã (7), điểm bắt đầu có thể nói là cực hoành tráng. Trong giới giải trí người khi bắt đầu thì hoành tráng nhưng sau tụt dốc không ít, Khương Hành lại đập vỡ cái lời nguyền này, kĩ thuật diễn xuất tốt còn rất đẹp trai, sau đó anh còn đóng thêm hai phim điện ảnh nữa, phim nào cũng đạt giải, tuyệt đối là thăng cấp từng bước.
(6) Trung Hý: tên viết tắt của Học viện Hý kịch Trung ương (The Central Academy of Drama), đây là một trong những học viện đào tạo nghệ thuật hàng đầu TQ, địa chỉ ở Bắc Kinh. Những ngôi sao từng theo học ở đây có thể kể đến là Chương Tử Di, Củng Lợi, v.v.
Còn về nghệ sĩ nhà mình… không phải là Lý Mạn tự dìm hàng nhưng thực sự ngoài mặt ra thì chả có gì.
Thẩm Phù Bạch debut năm 16 tuổi, đến nay đã sáu năm, cũng tính là tiền bối trong làng showbiz. Vì theo tuyến idol, cùng với diễn viên thực lực như Khương Hành luôn không chạm mặt, cũng không có xung đột trên mặt tài nguyên. Bèo nước gặp nhau (gặp gỡ hời hợt [8]), Lý Mạn thực sự chẳng hiểu được sao Thẩm Phù Bạch lại trở thành fan trung thành của Khương Hành.
Lý Mạn không rõ và cũng chẳng ôm hy vọng gì với kỹ năng diễn của nghệ sĩ nhà mình. Năng lực của Thẩm Phù Bạch còn không đạt tiêu chuẩn làm một idol. Hát thì lạc điệu, thầy thanh nhạc học phí trăm vạn cũng chẳng sửa được. Nhảy thì chân nọ vấp chân kia, tiết tấu và bước nhảy lệch hoàn toàn. Ngày xưa rõ ràng theo khoa nhảy cổ điển, còn là khoa chuyên ngành số một, vậy mà sao có thể nhảy chẳng ra kiểu gì!
Với trình độ level này, Thẩm Phù Bạch có thể đến giờ chưa xịt, toàn bộ đều dựa vào giá trị nhan sắc quá “đỉnh”, đến ông trời cũng để mắt tới. Nhưng quần chúng nhân dân cũng chẳng mù, những năm gần đây mọi người đòi hỏi càng ngày càng cao đối với năng lực của các tiểu thịt tươi (ngôi sao nam trẻ mới nổi). Người ngoài mặt đẹp ra chẳng có gì như Thẩm Phù Bạch dĩ nhiên sở hữu vô số anti-fan. Tin lần đầu tiên thử sức với phim truyền hình một khi truyền ra ngoài, lập tức bị bôi đen thảm thiết.
Cùng là lần đầu quay phim truyền hình, Khương Hành người ta là ảnh đế, một diễn viên trẻ hàng thật giá thật, đánh từ màn ảnh lớn tới màn ảnh nhỏ. Thẩm Phù Bạch chỉ là một idol ca hát nhảy mùa đều mù, tạm coi là khả năng diễn xuất level MV. Trên mạng, từ lâu đã có không ít người đả đảo sự lựa chọn diễn viên của đạo diễn, fan của Khương Hành càng thương xót thần tượng giỏi giang của mình phải diễn chung với một tên bình hoa.
Nhưng cũng đành thua nhân khí lớn của Thẩm Phù Bạch; người do chính nhà sản xuất nhét vào, đạo diễn cũng chịu. Thẩm Phù Bạch khỏi phải casting đã được vai nam thứ hai nên có rất nhiều người không phục.
“Đạo diễn không quan tâm em vì lý do gì tới muộn, truyền thông và cư dân mạng càng không quan tâm.” Lý Mạn lại bắt đầu đau đầu, cô đã có thể đoán được trên mạng giờ ngập trời là tin nói Thẩm Phù Bạch là một ngôi sao kiêu căng, ngày đầu gia nhập đoàn làm phim đã đến muộn. “Em và chị cùng đi giải thích và xin lỗi với đạo diễn đi.”
Thẩm Phù Bạch bị Lý Mạn kéo tới trước mặt đạo diễn, Lý Mạn ngại ngùng nói: “Vô cùng xin lỗi, đạo diễn Từ, vì tắc đường…”
Đạo diễn Từ là một vị đạo diễn nổi tiếng, đã từng quay rất nhiều bộ phim điện ảnh và truyền hình đạt giải. Bộ phim đầu tiên mà Khương Hành giành giải chính là do ông đạo diễn. Thẩm Phù Bạch trong giới thần tượng là top đầu, nhưng trong giới điện ảnh thì 100% là người mới. Ngày đầu gia nhập đoàn làm phim mà tới muộn, đạo diễn Từ cũng khá tức giận nên chẳng cho hai người thái độ tốt.
Tắc đường? Lý do này ông nghe quá nhiều rồi, chẳng qua chỉ là một tiểu thịt tươi chảnh chó thôi, sáng sớm không dậy nổi. Người trẻ bây giờ đều không chịu được khổ.
Vẫn là Tiểu Hành tốt, vừa thành thực vừa chăm chỉ. Đạo diễn Từ nhớ tới Khương Hành khi vừa debut, quay cảnh đánh nhau đến mức thân thể đầy vết thương cũng không dùng diễn viên đóng thế, lại nhìn cái người Thẩm Phù Bạch này so với ngôi sao nữ còn “tinh xảo” hơn, đặt lên bàn cân so sánh, càng không hài lòng.
“Đạo cụ bày bên kia, vali để ở đằng trước…”, đạo diễn Từ chỉ đạo nhân viên phim trường sắp xếp đạo cụ, giả bộ không thấy Lý Mạn và Thẩm Phù Bạch.
Hai nhân viên khó khăn nâng vali vừa to vừa nặng lên, thời tiết nắng nóng, mồ hôi của hai người chảy từng giọt lớn, vô cùng vất vả. Đạo diễn Từ nhìn chằm chằm hòm vali, dường như hai người sống sờ sờ như Lý Mạn và Thẩm Phù Bạch cũng không quan trọng bằng hòm vali này.
Lý Mạn hơi lúng túng, nhưng kinh nghiệm nhiều năm xã giao trong nghề giúp cô không lộ ra bất kỳ bất mãn nào, giọng càng thêm thành khẩn: “Đạo diễn Từ, chúng tôi…”
Thẩm Phù Bạch bỗng tiến về phía trước, một tay dùng sức đỡ đáy hòm vali. Áp lực của hai nhân viên giảm nhẹ, ngước mắt nhìn vị sao lớn với làn da trắng nõn này một tay cũng có thể nâng được hòm vali mà hai người lọ gắng sức cũng không di chuyển được.
Mí mắt của đạo diễn Từ hơi nháy.
Hai nhân viên cứng ngắc nói: “Cảm ơn, cảm ơn.”
“Không có gì, dễ như ăn cháo ấy mà.” Thẩm Phù Bạch mỉm cười, đi về phía đạo diễn Từ nói: “Đạo diễn Từ rất xin lỗi, ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Khi thấy tắc đường, cháu cũng gấp vô cùng, muốn mau chóng tới gặp ngài, nhưng xe không chịu nhường đường. Giờ cao điểm sáng sớm trên đường Tây Nhị Hoàn ở Bắc Kinh (9) luôn tắc nghẽn, ngài cũng hiểu mà.”
Lý Mạn trong lòng lẩm bẩm: mau chóng tới gặp đạo diễn Từ cái rắm ấy, là muốn gấp tới gặp Khương Hành thì có.
Đồng thời, cô cũng thấy lạ, từ khi nào Thẩm Phù Bạch lại biết nói chuyện như vậy? Cái phong thái rộng rãi đại lượng này, cái ngữ khí chuẩn xác này, nếu ở công ty EQ của cậu cũng cao như giờ thì đã chẳng đắc tội nhiều người như vậy.
Đạo diễn Từ cuối cùng cũng liếc mắt quan sát cậu thanh niên này, nhìn cử chỉ của đối phương khéo léo, ngữ khí thành khẩn, ấn tượng cũng tốt hơn đôi chút. Sống trong giới giải trí lâu rồi, ông cũng không thích mấy vị thần tượng dạng “rắm cầu vồng” (10), muốn gì cũng thái độ.
(10) Rắm cầu vồng: Ngôn ngữ mạng bên TQ, chỉ việc các fan cuồng thần tượng tới mức thần tượng làm gì cũng hoàn mỹ, đến đánh rắm thì cũng ra được cầu vồng =))
“Đến là được rồi, đi làm quen với phim trường đi, đợi lát nữa tiến hành lễ khai máy.” Đạo diễn Từ vẫy vẫy tay, coi như là bỏ qua việc Thẩm Phù Bạch tới muộn.
Thẩm Phù Bạch cười nhẹ nói: “Vậy được, không làm phiền ngài nữa.”
Đạo diễn Từ “ừm” nhẹ, ấn tượng với đứa nhỏ này tốt hơn một chút.
Thái độ làm người không có vấn đề, không kiêu ngạo như lời đồn. Còn về khả năng diễn… đến lúc đó rồi tính vậy.
Sau khi hai người đi xa, Lý Mạn vô cùng kinh ngạc: “Từ lúc nào em biết ăn nói như vậy? Tối qua cày sổ tay thi phỏng vấn cả đêm à?”
Thẩm Phù Bạch đảo trắng mắt: “Có chút niềm tin với con nhà mình chứ, em cũng chẳng phải chuyện gì cũng làm hỏng.”
Lúc này, trợ lý Tiểu Lâm chạy tới, dâng nước ép dưa hấu lên cho Thẩm Phù Bạch. Thẩm Phù Bạch vừa tiếp vừa tuỳ tiện hỏi: “Sao đi mua lâu thế?”
Tiểu Lâm thở hổn hển trả lời: “Ảnh đế Khương ở bên đó, xung quanh quây một đống người, em khó khăn lắm mới chen ra được đó.”
Thẩm Phù Bạch ngừng tay: “Hành Hành cũng ở đó?”
“Đúng vậy. Anh ấy mua nước ép xoài lạnh. Ảnh đế Khương cực tử tế luôn, thấy em bị chen còn giúp một tay đó, anh ấy còn hỏi nước ép dưa hấu là mua cho anh à… Thẩm, anh Thẩm, sao anh nhìn em như vậy?” Tiểu Lâm bỗng dưng sợ hãi.
Thẩm Phù Bạch: Anh là đang nhìn em với ánh mắt ước ao ghen tị chua như chanh đó! (11)
(11) Ánh mắt chua như chanh: Ngôn ngữ mạng bên TQ, chỉ một người ghen tị với người khác, thường để biểu đạt sự ao ước ghen tị.
Cậu còn chưa từng nói chuyện với idol đâu! Cậu cũng chưa từng được chạm vào tay của idol nữa! Thằng nhóc Tiểu Lâm này vậy mà!!! AAA!! Không được, cáu quá!
Thẩm Phù Bạch trả lại cốc nước ép dưa hấu cho Tiểu Lâm: “Cốc này em uống đi, đi mua cho anh cốc nước ép xoài. Anh phải cùng idol, Uống! Chung! Một! Loại!”
Tiểu Lâm: “…”
Cách anh Thẩm đu idol thật độc đáo..
“Thực ra.. anh Thẩm à…” Tiểu Lâm không nhịn được nói: “Ảnh đế Khương đang ở bên đó, nếu anh muốn gặp, có thể tự mình qua mà.”
Thẩm Phù Bạch lạnh lùng nói: “Bảo em đi thì đi đi, đừng nói nhảm.”
Tiểu Lâm gãi gãi đầu: “Thôi được.”
Cậu nghĩ có lẽ cách đu idol của minh tinh không giống với cách của người thường, phải làm màu hơn tí.
Ai mà ngờ được nội tâm của Thẩm Phù Bạch “cao quý lãnh diễm”* đã uốn thành một cái quẩy thừng (12): ” Làm sao giờ, sắp được gặp idol rồi, tim mình đập nhanh quá chẳng nói được gì nữa, làm sao giờ, xoắn quýt quá, không dám đâu huhu..”
* vừa cao quý vừa lạnh lùng vừa đẹp
Tiểu Lâm quay lại tiệm bán nước ép nhưng không gặp được Khương Hành, lại thấy trợ lý Tiểu Trương của Khương Hành.
Trong tay Tiểu Trương cầm một cốc nước ép xoài, đang hỏi chủ quán mua một cốc nước ép dưa hấu.
“Ê, Tiểu Trương, trùng hợp thế. Tự mua cho mình à?” Tiểu Lâm chủ động chào hỏi.
Tiểu Trương cười ha ha nói: “Đúng vậy.”; cũng không thể nói rằng anh Khương nhà mình vì muốn uống cùng loại nước với nghệ sĩ nhà đó mà bắt cậu quay lại đây mua nhỉ…
Tiểu Trương nói sang chuyện khác: “Ông cũng tới mua à?”
“Chuẩn. Hôm nay chẳng phải nóng quá sao, nghệ sĩ cần giải khát, chúng ta cũng cần.” Tiểu Lâm cũng ha ha cười, cậu cũng không thể tuỳ tiện bảo rằng nghệ sĩ nhà mình đu theo ảnh đế Khương nhà ông phát điên tới nơi rồi, đến nước ép cũng phải chung một loại.
Hai vị trợ lý như cùng là người lưu lạc chân trời (13) nhìn nhau, kì lạ mà chung chí hướng.
Thẩm Phù Bạch cuối cùng cũng toại nguyện uống nước ép xoài, cả người tràn đầy hạnh phúc.
Thứ anh uống là nước ép xoài à? Không, thứ anh uống là loại idol uống!
Chàng thanh niên đẹp trai đầy xa cách đeo kính râm vừa ngậm ống hút vừa bước trên đường vắng người. Đồ đạc cần chuẩn bị trong ngày đầu của tổ phim rất nhiều, nhân viên trong studio đều bận rộn, không ai chú ý tới cậu, Thẩm Phù Bạch high tới mức muốn bay lên giời.
Tận khi Thẩm Phù Bạch nhìn thấy một người cách mình 20m.
Trong nháy mắt bước chân dừng lại, lưng lập tức thẳng tắp, Thẩm Phù Bạch cắn ống hút, tháo kính râm xuống, đôi mắt đẹp tựa hoa đào hơi nheo.
Dung nhan diễm lệ động lòng người.
Chàng trai đối diện cầm cốc nước ép dưa hấu tựa như cảm nhận được, quay đầu nhìn, khuôn mặt anh tuấn hơi thay đổi nhưng nháy mắt biến mất.
Nội tâm của Thẩm Phù Bạch khắc đó liền nổ một trận pháo hoa.
Trời ơi idol nhìn mình!
Trời ơii anh ấy đi về phía mình!!!
Trời ơiii có phải anh ấy tìm mình nói chuyện không!!!
Làm sao giờ làm sao giờ; có phải mình nên lên tiếng chào hỏi không? Mình nói gì mới hay nhỉ? Nói “Hiiiii em thích anh lâu lắm rồi”? Chắc chắn sẽ biến thành người thần kinh nhỉ!!
Ôi, mình không thể dừng bước được, mình nên chủ động đi tới nói gì đó… Ừ! Đi về phía trước, một bước… hai bước…
Tới khi Thẩm Phù Bạch và Khương Hành lướt qua nhau, cậu rén tới mức chẳng dám mở miệng bắt chuyện với Khương Hành, thậm chí còn không có gan liếc anh một cái.
Trong mắt người ngoài, chàng trai trẻ dung nhan diễm lệ không thèm liếc mắt đi thẳng qua người anh thanh niên tuấn tú.
Đúng là “cao quý lãnh diễm”.
Quả thật triệt để khinh thường Ảnh đế Khương mà!
Khi Thẩm Phù Bạch lướt qua người anh, trong tức khắc Khương Hành hơi ngưng trệ, im lặng bất động. Đến khi Thẩm Phù Bạch đi khá xa, anh mới quay đầu một lần, nhìn bóng lưng người kia mà khẽ cau mày, thần sắc không vui.
Tèo rồi, tiểu thịt tươi trêu đùa siêu sao, ảnh đế Khương tức giận rồi.
Gần như tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.
Chỉ là người trong cuộc lại nghĩ thế này…
Sau khi thấy Thẩm Phù Bạch, Khương Hành ở nơi đó lưỡng lự một hồi, anh chuẩn bị đầy đủ tâm lý mới cổ vũ bản thân dũng cảm đi về hướng phía Thẩm Phù Bạch.
Cậu là idol nhiều năm của anh đó.
Kết quả khi anh rốt cuộc dám mở miệng chào hỏi idol, idol trực tiếp đi qua anh rồi…
Bị ghét rồi à?
Hay anh chưa đủ trình độ đứng cùng chỗ nói chuyện với idol?
Khương Hành rối rắm…
Điều anh băn khoăn là vì sao trong tay Thẩm Phù Bạch cầm lại là một cốc nước ép xoài?
Không thành công uống chung một loại nước, không vui nổi!
Sau khi Thẩm Phù Bạch duy trì biểu tình “cao lãnh”* đi thật xa, nội tâm ầm ầm nổi sóng, hồi lâu cũng chẳng thể bình tĩnh.
* cao lãnh: cao ngạo lạnh lùng
Tim cậu đổ máu, nội tâm gào thét. Cậu hận không thể “xuyên” về 30 giây trước, quất chết cái tên vừa được dựa gần vào Khương Hành nhưng lại sợ sệt kia.
Bro… Chuyện gì thế hả aaa! Vậy mà mày lại đi thẳng qua anh ấy luôn!! Tốt xấu gì mày cũng phải xin một cái chữ ký chứ!!!!
Còn idol nữa, vì sao anh ấy lại uống nước ép dưa hấu?!! Công tác tình báo của cái thằng Tiểu Lâm này quá tệ, về phải trừ một phần lương của nó mới được!!