Suy nghĩ của Ninh Lạc hoàn toàn trôi dạt đến những chuyện kỳ quái không thể nói thành lời, Lộ Đình Châu còn chưa kịp nói gì, cậu đã không chống đỡ nổi, mi mắt nóng ran đỏ bừng, thiếu chút nữa là tự thiêu đến đoản mạch luôn rồi.
Hễ bối rối là tay cậu lại muốn túm lấy thứ gì đó, liền nắm lấy cổ áo Lộ Đình Châu mà vò mạnh.
Lộ Đình Châu cụp mắt nhìn thoáng qua, nhắc nhở cậu: “Mấy vạn đấy.”
Ninh Lạc hung dữ bảo anh im miệng: “Đừng nói nữa, em đền cho anh.”
Thôi được rồi, cũng không biết ai tiêu tiền như nước hơn ai, đúng là keo kiệt bủn xỉn mà lại tiêu nhiều tiền thật.
Lộ Đình Châu nhướng mày, hơi nghiêng người đổi tư thế, ôm người sắp tuột xuống lên cao hơn một chút.
Anh không cử động thì còn đỡ, vừa cử động liền khiến Ninh Lạc nghĩ đến tư thế cực kỳ thân mật lúc này, cậu đẩy đẩy anh, lắp bắp nói nhỏ: “Thả em xuống... xuống đi, đừng ôm nữa, em muốn ngủ trưa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT