Ninh Dương vừa thốt ra câu nói ấy, quản gia và đám người hầu đồng loạt đưa mắt nhìn, có người đã đặt tay lên số 120 trên điện thoại, sẵn sàng gọi cấp cứu.
Bố Ninh kinh ngạc hỏi: "Con sao vậy?"
Ninh Dương lấy hơi, cố trấn tĩnh: "Ngực đau quá."
Bố Ninh liếc nhìn gương mặt hồng hào của con trai, khóe miệng giật giật.
Ninh Tịch Bạch lo lắng: "Anh hai, anh không sao chứ? Có cần gì không? Em xin lỗi, lẽ ra em không nên nói những lời đó. Chắc hẳn anh đang giận em, tất cả đều là lỗi của em..."
Giữa tiếng ồn ào xung quanh, Ninh Dương nghe rõ tiếng cười khúc khích của Ninh Lạc: "Ha ha."
[Em chỉ nói thêm vài câu thôi mà, sao anh lại có thái độ như vậy. Nhìn xem, cuối cùng vẫn là em không xứng đáng với anh]
[Nếu anh không muốn nghe em nói chuyện thì thôi, dù sao cũng là do em quá vô lý, làm người khác chán ghét rồi]
[Phụt ha ha ha ha ha ha, sao lại giống với những lời thảo mai tôi mới học quá vậy, đúng là tiểu trà xanh điện tử thành tinh mà]
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT