Thẩm Nhất Nhất nhìn thấy Thẩm Lâm Huyên, thoáng chốc tưởng mình hoa mắt nhìn nhầm.
Sau khi xác nhận đi xác nhận lại, cô nhịn không được đưa tay day day trán.
Từ sau khi trở về từ lễ viếng mộ mẹ, người mà cô không muốn gặp nhất chính là người nhà họ Thẩm.
Ở đây có một Thẩm Tư Giai đã đủ lắm rồi, tại sao Thẩm Lâm Huyên cũng nhào tới đây thế này?
Thẩm Lâm Huyên là con gái của bác cả Thẩm Nhất Nhất, nói ra thì Thẩm Nhất Nhất phải gọi cô ta một tiếng chị họ.
Nhưng Thẩm Lâm Huyên từ nhỏ đã bị phim cung đấu đầu độc, cực kỳ thích nhập vai, hơn nữa mỗi lần đều nhất quyết gọi Thẩm Nhất Nhất là “con tiện tì”.
Mấy lần đầu chỉ là trò đùa của trẻ con, Thẩm Nhất Nhất lười phản kháng, đều nhịn.
Có lần, Thẩm Lâm Huyên vênh váo hống hách gọi xong, bị bác cả bắt gặp.
Tất cả mọi người đều cho rằng, với tư cách là giáo viên dạy nhạc trường trung học huyện, bác cả chắc chắn sẽ mắng Thẩm Lâm Huyên vì cách gọi ác ý này.
Ai ngờ ông ta chỉ cười trừ cho qua chuyện.
Thẩm Nhất Nhất đến giờ vẫn không quên, lời nói lúc đó của bác cả: “Hai đứa phân vai cũng hay ho đấy.”
Từ ngày hôm đó, Thẩm Nhất Nhất không bao giờ gọi Thẩm Lâm Huyên là chị họ hay chị nữa.
Thẩm Lâm Huyên trông vẫn như xưa, chẳng thay đổi gì, chỉ cần xung quanh có ống kính là y như rằng cô ta biến thành con công xòe đuôi, muốn cả thế giới chú ý đến mình.
Lúc này, các khách mời của chương trình "Lớp Học Tình Yêu" đang chuẩn bị xuống hồ bắt cá, chụp ảnh, tham gia hoạt động du xuân nho nhỏ.
Đoàn chương trình chỉ bố trí một chiếc thuyền nhỏ để nhân viên đi cùng, phần lớn cảnh quay đều dựa vào thiết bị cố định trên thuyền và flycam để ghi hình.
“Thuyền này rất nhỏ, tối đa chỉ chở được bốn người, một quay phim chính, thêm hai trợ lý nữa. Nhóm trợ lý xem ai đi cùng đây?”, người của đoàn chương trình hỏi.
“Tôi đi tôi đi!”, Thẩm Lâm Huyên hừng hực khí thế, xung phong nhận việc, lao lên trước nhất.
Trên thuyền của khách mời có rất nhiều thiết bị, quay phim đa góc độ, Thẩm Lâm Huyên nghĩ, lần này dù thế nào cũng sẽ quay được cô ta.
Ai ngờ đâu, vừa lên thuyền, cô ta đã bị thông báo phải đeo khẩu trang cho kỹ.
Thẩm Lâm Huyên: “...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mot-thai-hai-bao-co-tong-theo-duoi-vo-that-khac-thuong-myhi/chuong-69.html.]
Đang lúc thất vọng tột độ, cô ta bỗng nhiên liếc thấy Thẩm Nhất Nhất đang đứng dưới mái che nắng cách đó không xa.
Kiểu công việc cực nhọc này, làm sao có thể thiếu Thẩm Nhất Nhất được!
Thẩm Lâm Huyên nghĩ vậy, liền lớn tiếng gọi: “Thẩm Nhất Nhất! Không phải cô nói dù thế nào cũng sẽ đi sao? Tôi giữ chỗ cho cô rồi đấy, mau lên đây!”
Mọi người đều không nhịn được quay đầu nhìn, muốn biết xem kẻ xui xẻo nào bị gọi tên.
Thẩm Nhất Nhất bình tĩnh mỉm cười, “Vị tiểu thư này nhớ nhầm rồi, tôi chưa từng nói câu đó.”
Kim An định bụng tóm đại một người thay thế, ai ngờ người của công ty giải trí Thủy Tinh lại nhân cơ hội này gây khó dễ cho Thẩm Nhất Nhất.
“Sao trợ lý Thẩm không đi? Sợ khổ sợ mệt mà còn làm trợ lý cái gì? Cô là do mẹ cô sinh ra, người ta cũng là cục cưng của bố mẹ người ta, đều đến làm việc cả, chẳng lẽ trợ lý Thẩm còn có đặc quyền đặc lợi gì sao?”, gã đàn ông mập ú lên tiếng xối xả.
Hắn ta chờ cơ hội này lâu lắm rồi, hôm nay phải rửa hận cho bằng được!
Nam trợ lý bên cạnh Thẩm Nhất Nhất sợ cô khó xử, liền chạy ra, “Tôi rất muốn đi! Hay là để tôi đi theo thuyền cho!”
Chuyện đi thuyền coi như tạm thời lắng xuống.
Thẩm Nhất Nhất không so đo với gã mập, ai ngờ hắn ta lại không biết điều lên tiếng: “Từ xưa đến nay, quả nhiên mỹ nhân kế vẫn là hiệu quả nhất.”
Thẩm Nhất Nhất lười để ý đến hắn ta, tự mình bỏ đi chỗ khác.
Thời tiết dần nóng bức, nhà tài trợ thấy đoàn phim vất vả nên đã gửi tặng một đống hoa quả tươi.
Thẩm Nhất Nhất ngồi xa, có người trong đoàn phim chú ý tới, định bụng mang một hộp đến cho cô.
Mấy người công ty giải trí Thủy Tinh thấy thế, chủ động nhận lấy công việc chạy vặt này, “Chúng tôi cũng định qua bên kia lấy nước, tiện thể mang cho cô ấy luôn!”
Nói rồi, nhân lúc mọi người không chú ý, người này cầm lấy hộp trái cây bị đè nát đến mức nước ép chảy ra lênh láng, đi về phía Thẩm Nhất Nhất.
Lúc này, một người đàn ông mặc áo polo sọc xanh trắng cũng từ hướng khác đi về phía Thẩm Nhất Nhất.
Người đàn ông vừa ngồi xuống, hộp trái cây bị ép đưa cho Thẩm Nhất Nhất cũng vừa lúc được mang tới.
“Trợ lý Thẩm, của cô này.” Nữ trợ lý của công ty giải trí Thủy Tinh cười nham hiểm.
Cô ta như vô tình nghiêng tay, nước ép đủ màu sắc trong hộp trái cây không chút lưu tình nhỏ giọt xuống, b.ắ.n lên bắp chân trắng nõn của Thẩm Nhất Nhất.