Thẩm Nhất Nhất khẽ hắng giọng, phá vỡ sự yên tĩnh trong xe.
"Anh và Diệp tiên sinh quan hệ tốt hơn sao?" Cô hỏi.
Cố Hồng Việt ngồi thẳng lưng, nhắm mắt dưỡng thần.
Nghe cô hỏi, anh vẫn giữ nguyên tư thế không nhúc nhích, giọng nói mang theo vẻ mệt mỏi: "Cũng như nhau."
"Ồ, vừa rồi thấy hai người còn nói chuyện riêng, em cứ tưởng thân thiết hơn." Thẩm Nhất Nhất cố ý lên giọng.
Cô hiểu rõ Cố Hồng Việt, thứ anh ghét nhất chính là người không biết tự lượng sức mình.
Cũng giống như hiện tại, với thân phận của cô, với mối quan hệ của bọn họ, trong lòng anh cô hẳn là không có tư cách dò hỏi những chuyện này.
Nhưng cô cứ muốn hỏi.
Tốt nhất là chọc cho anh phát cáu, khiến anh một phút cũng không muốn ở cùng cô mới tốt.
Không chỉ vượt quyền dò hỏi, Thẩm Nhất Nhất còn tiếp tục "tìm đường chết", nói: "Nhìn tướng mạo của Diệp tiên sinh, có vẻ không được tốt cho lắm, cũng không biết tại sao anh lại hợp tác với ông ta làm dự án xuyên quốc gia. Nếu một ngày nào đó ông ta đột nhiên trở thành kẻ trắng tay, chắc anh cũng sẽ bị thua lỗ không ít nhỉ?"
"Không ngờ những năm nay em còn nghiên cứu cả phong thủy huyền học." Cố Hồng Việt vẫn không mở mắt, nhưng giọng nói đã không còn mệt mỏi, thay vào đó là ý cười.
Thẩm Nhất Nhất mặt không đổi sắc "Ừ" một tiếng, giọng điệu còn cứng rắn hơn ban nãy: "Trọng điểm em nói anh vẫn chưa trả lời, nếu như chuỗi vốn của Diệp tiên sinh đột nhiên đứt gáy, dự án của anh chẳng phải sẽ đổ bể sao? Anh đã đầu tư bao nhiêu..."
"Cho dù cả hai người bọn họ đều đột nhiên biến mất, dự án này vẫn sẽ được tiến hành như bình thường." Cố Hồng Việt day day mi tâm, có vẻ không còn thoải mái như vừa rồi.
Thẩm Nhất Nhất lại âm thầm vui mừng trong lòng.
Cuối cùng anh cũng bắt đầu thấy phiền cô rồi.
Cảm xúc này phải giữ vững!
Như vậy, tối nay anh ta sẽ không ở lại Hoa Thịnh Danh Đế nữa.
Tốt nhất là bây giờ lập tức quyết định quay về Cố thị trang viên ngủ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mot-thai-hai-bao-co-tong-theo-duoi-vo-that-khac-thuong-myhi/chuong-253.html.]
Rõ ràng có nhà, ngày nào cũng ngủ lại giường cô là sao?
Truyền ra ngoài, người khác còn tưởng cô bỏ bùa mê thuốc lú anh ta.
Cho dù là vợ chồng sắp cưới, cũng không thể dính lấy nhau như vậy được.
Hiện tại cô còn có thể giữ vững trái tim này, không để nó nảy sinh những suy nghĩ không nên có.
Nhưng dù sao cô cũng không phải là hòn đá vô tri vô giác, không thể chịu đựng được việc ngày nào cũng bị "hành hạ" như vậy...
Cho nên, cô phải chớp thời cơ, một hơi chọc giận Cố Hồng Việt, đuổi anh ta đi mới được!
"Em còn tưởng bọn họ rất quan trọng, hóa ra lại có cũng được không có cũng chẳng sao. Biết vậy, em đã không gượng ép tinh thần ứng đối với trường hợp tối nay, thật mệt người." Thẩm Nhất Nhất liên tục than thở.
"Vất vả cho em rồi."
Thẩm Nhất Nhất: "?"
Cố Hồng Việt chậm rãi mở mắt, ánh mắt vô định nhìn về phía trước, nói: "Mấy năm nay em không có ở đây, không rõ nội tình tập đoàn cũng là chuyện bình thường. Với thực lực hiện tại của tập đoàn, cho dù ba dự án như vậy đều đổ bể, cũng sẽ không có ảnh hưởng gì lớn."
Trong lúc Thẩm Nhất Nhất nhanh chóng xoay chuyển não bộ, suy nghĩ mục đích anh ta nói những lời này, thì khóe mắt bỗng nhiên liếc thấy Cố Hồng Việt lại một lần nữa áp sát過來!
Lần này, anh ta không chỉ kiểm tra xem trên người cô có mùi rượu hay không.
Khuôn mặt anh ta áp sát, đôi mắt đen sâu thẳm khóa chặt lấy đôi mắt long lanh nước của cô: "Cho nên, em cứ yên tâm mà gả, chỉ cần có Cố thị một ngày, sẽ không để em phải chịu uất ức."
Đầu óc Thẩm Nhất Nhất trong nháy mắt đình trệ.
Cô vừa rồi nháo loạn một hồi, vậy mà không chọc giận được Cố Hồng Việt?!
Bây giờ mạch não của anh ta đã hoàn toàn thay đổi rồi!
Ai bảo vừa rồi cô hỏi nhiều như vậy là đang lo lắng cho tương lai của mình...
"Lát nữa về đến nhà, sẽ "thưởng" cho em thật tốt." Nói xong câu đó, yết hầu Cố Hồng Việt lên xuống.
Hơi thở nóng rực phả ra từ môi anh vừa trong lành vừa say đắm, bàn tay Thẩm Nhất Nhất đặt bên hông bất giác nắm chặt lấy váy lễ phục.