Thẩm Nhất Nhất dẫn Đặng Tư Thanh đi thẳng đến văn phòng của mình.
Mặc dù cô hành động dứt khoát, nhưng cảnh tượng này vẫn bị Viên Niệm Ân, người tình cờ xuống tầng một lấy chuyển phát nhanh, nhìn thấy.
Anh ta nhìn chằm chằm vào mặt Đặng Tư Thanh, ánh mắt lóe lên vẻ nghi hoặc.
Viên Niệm Ân giơ điện thoại lên, lén chụp lại cảnh Đặng Tư Thanh đi theo sau Thẩm Nhất Nhất.
Lưu ảnh xong, Viên Niệm Ân lập tức định gửi đi.
Thế nhưng, đầu ngón tay anh ta dừng lại khi chỉ còn cách màn hình một cm.
Hay là cứ giữ lại đã?
Viên Niệm Ân ấn nút khóa màn hình, giả vờ như chưa từng thấy gì, tiếp tục đi lấy chuyển phát nhanh.
Trong văn phòng của Thẩm Nhất Nhất.
Cô mời Đặng Tư Thanh vào phòng nghỉ, tìm máy sấy tóc cho anh ta.
Vẻ ngoài của Đặng Tư Thanh trông còn dữ tợn hơn trong ảnh, giống hệt hình tượng phản diện điển hình trong phim ảnh, vừa xuất hiện đã mang theo sát khí.
Tuy nhiên, không biết vì sao, Thẩm Nhất Nhất lại không hề sợ hãi.
Có phải gần đây cô tiếp xúc với Cố Hồng Việt nhiều quá, nên level gan dạ lại được nâng cấp rồi?
"Anh thường mặc quần áo size gì? Để tôi bảo trợ lý tìm cho anh một bộ sạch sẽ." Thẩm Nhất Nhất nói.
Đặng Tư Thanh vội vàng xua tay: "Không sao, không cần phiền phức vậy đâu, Thẩm tổng."
"Người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân, đi phỏng vấn như thế này, dễ ảnh hưởng đến kết quả lắm đấy." Thẩm Nhất Nhất mỉm cười, "Vẫn nên thay một bộ khác đi, cũng đâu có gấp gáp gì."
"Nói thật với cô." Đặng Tư Thanh đột nhiên trở nên nghiêm túc, "Tôi không phải đến để phỏng vấn."
Thẩm Nhất Nhất không trực tiếp trả lời, "Vậy thì càng phải thay một bộ khác, nếu không trong quá trình nói chuyện sau này, bị bộ quần áo ướt át này hạn chế, anh sẽ không thể phát huy trạng thái tốt nhất của mình."
Đặng Tư Thanh dường như không kịp phản ứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mot-thai-hai-bao-co-tong-theo-duoi-vo-that-khac-thuong-myhi/chuong-241.html.]
Anh ta ngây ngốc nhìn Thẩm Nhất Nhất, không hiểu tại sao thái độ của cô lại bình tĩnh như vậy.
"Cô… cô không sợ tôi hại cô sao?" Đặng Tư Thanh siết chặt nắm tay, "Cô chỉ là một người phụ nữ, tôi dùng một tay cũng có thể xử lý được."
Thẩm Nhất Nhất đưa tay lên ngực, "Ồ, vậy là anh được người khác phái đến g.i.ế.c tôi?"
Đặng Tư Thanh: "..." Sao anh ta lại cảm thấy phản ứng của người phụ nữ này thật qua loa thế nhỉ?!
Cô ta…
Não có vấn đề à?!
Anh ta vừa rồi nói hung dữ như vậy, chính là muốn cô ta nâng cao cảnh giác!
Thế mà cô ta… lại có thái độ như đang nói đùa!
"Cô không biết có người muốn mạng của cô sao?!" Đặng Tư Thanh trông có vẻ rất tức giận.
Thẩm Nhất Nhất lại mỉm cười rạng rỡ, "Người muốn lấy mạng tôi nhiều lắm, có rất nhiều cách trực tiếp có thể lựa chọn, cần gì phải tốn nhiều công sức, vòng vo tam quốc như vậy?"
Ánh mắt Đặng Tư Thanh chớp động liên tục, hoạt động tâm lý dường như rất phức tạp.
Một lúc sau, anh ta lại nói: "Xem ra cô đã điều tra lý lịch của tôi rồi. Nhưng cô đừng quá tự tin, xã hội bây giờ, muốn làm giả thân phận là chuyện rất đơn giản!"
Nghe anh ta nói vậy, Thẩm Nhất Nhất thật sự có chút không hiểu nổi người này.
Trong lòng cô vốn đã chuẩn bị tâm lý Đặng Tư Thanh sẽ có ý đồ bất chính, ai ngờ vừa gặp mặt, anh ta đã muốn khai báo hết với cô?
Chẳng lẽ ông chủ cũ trả giá khiến anh ta không hài lòng, nên anh ta định bán đứng ông chủ cũ, đổi lấy lợi ích lớn hơn?
Khả năng này không phải là không có, nhưng Thẩm Nhất Nhất cảm thấy rất nhỏ.
Bởi vì thái độ và cảm xúc toát ra từ Đặng Tư Thanh, không giống với người vì danh lợi.
Vậy thì anh ta nhọc lòng tiếp cận cô, rốt cuộc là vì cái gì?
"Có vẻ như chuyện anh muốn nói, còn phức tạp hơn tôi nghĩ đấy." Thẩm Nhất Nhất vẫn giữ vẻ ung dung, "Vậy thì anh càng nên thay một bộ quần áo khác, chúng ta chính thức ngồi xuống, nói chuyện cho rõ ràng."