Ngựa phi trong đêm tĩnh mịch, không biết đã qua bao lâu, Hòa Yến kéo dây cương, dừng ngựa lại.
Đó là một khu chợ bỏ hoang, giờ này các thương nhân đã về nhà từ lâu. Cô nương tính tình mạnh mẽ từ lúc lên xe ngựa đến giờ vẫn luôn run rẩy không ngừng. Giờ đây dường như tác dụng của thuốc đã giảm bớt, nàng ta có thể mở miệng nói chuyện, giọng nói yếu ớt: “Thả ta ra.”
Hòa Yến đỡ nàng ta xuống ngựa, đặt ngồi trước cửa một cửa tiệm đậu phụ.
Lúc trước vì vội vàng nên nàng cũng không kịp nhìn kỹ diện mạo cô gái. Giờ đây dưới ánh sáng yếu ớt của chiếc đèn lồng treo trước cửa, Hòa Yến mới nhìn rõ cô nương này rất xinh đẹp. Mặt mày tinh tế, da trắng nõn, khuôn mặt tròn trĩnh trông còn khá trẻ, chắc không lớn hơn Trình Lý Tố là bao.
Một cô nương nhỏ nhắn thế này, vậy mà bị người của Vạn Hoa Các trang điểm lòe loẹt, mặc một bộ áo mỏng không phù hợp, giờ đây co ro run rẩy vì lạnh.

Vừa ngồi xuống, cô nương lập tức lùi lại, nhìn Hòa Yến đầy cảnh giác: “Ngươi là ai?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play