Một ngày này, tên tuổi Hòa Yến vang danh khắp nơi, tiếng tăm lẫy lừng khiến ai ai cũng phải nhắc đến.
Trên đường trở về, Hòa Yến tình cờ gặp Vương Bá, người đang đứng lẫn trong đám đông. Vương Bá vốn dĩ đến đây để xem trận tỷ thí trường thương giữa Hòa Yến và Giang Giao, sau khi xem xong, hắn định lặng lẽ rời đi, không ngờ lại bị Hòa Yến nhìn thấy từ xa. Hòa Yến vui vẻ lớn tiếng gọi: “Vương huynh!”
Trước bao ánh mắt dõi theo, Vương Bá bỗng sầm mặt, cảm giác khó xử bao trùm, hắn đành cắn răng gượng cười, nhỏ giọng gọi một tiếng “lão đại”, âm thanh nhẹ như tiếng muỗi kêu. Vừa dứt lời, hắn vội vã quay người rời đi như thể có ai đuổi theo sau lưng.
“A Hòa ca, huynh thật lợi hại!” Tiểu Mạch tán thưởng, đôi mắt ánh lên vẻ ngưỡng mộ.
Hòa Yến mỉm cười xoa đầu Tiểu Mạch, nhẹ nhàng đáp: “Sau này những chuyện như thế này sẽ xảy ra thường xuyên, đệ phải làm quen đi.” Hồng Sơn đứng cạnh nghe vậy không nhịn được mà phì cười, chọc ghẹo: “Đã làm lão đại của người ta rồi, trước tiên đệ hãy cao thêm một chút đi!”
Hòa Yến chỉ nhún vai, thầm nghĩ rằng mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, việc cao thêm thì nàng không thể cưỡng cầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT