Hòa Yến ngồi cùng Thạch Đầu và Tiểu Mạch, lắng nghe những lời lo lắng của Hồng Sơn. Nét mặt Hồng Sơn đầy ưu sầu, gần như có thể thấy hắn đang dằn vặt trong lòng.
“A Hòa, hiện tại ngay cả cung đệ cũng kéo không ra, ngày sau sẽ làm sao đây? Hay là chúng ta đi nói với Lương giáo đầu, cho đệ làm hỏa đầu binh đi. Tuy nghe không vẻ vang lắm, nhưng ít nhất mạng sống còn giữ được. Đúng không, Tiểu Mạch?” Hồng Sơn huých khuỷu tay vào Tiểu Mạch, ra hiệu cho cậu nói thêm vào.
Tiểu Mạch ấp úng đồng ý: “Không sai, A Hòa ca. Dù huynh có làm hỏa đầu binh, chúng ta vẫn sẽ thường xuyên ghé thăm huynh mà.”
Hòa Yến chỉ cười cười, không nói gì thêm.
Hồng Sơn càng nhìn thấy vậy càng sốt ruột. Trong thời gian qua, tính cách của Hòa Yến rất hợp với Hồng Sơn, khiến hắn coi Hòa Yến như huynh đệ ruột thịt. Hòa Yến hiểu chuyện, không hề giống như những đứa em ở nhà khiến hắn phải đau đầu. Hắn cảm thấy mình cần phải bảo vệ Hòa Yến.
“Sơn ca, huynh không cần lo lắng cho ta. Ngày mai ta sẽ có thể kéo được cung.” Hòa Yến mỉm cười, nhẹ nhàng trấn an hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT