Hòa Vân Sinh đứng ngây người nhìn cảnh tượng trước mắt.
Vết thương của Phạm Thành vẫn chảy máu, con dao cắm trúng ngay bụng hắn. Hòa Vân Sinh cảm thấy cổ họng khô khốc, một lúc sau, cuối cùng hắn cũng lên tiếng, giọng vẫn run rẩy, nhưng mang theo một quyết tâm như thể đã chấp nhận số phận.
Hắn nói: “Ta sẽ đi tự thú, người là do ta giết.”
Hắn đứng dậy, loạng choạng bước đi, mới đi được hai bước thì bị ai đó kéo lại, suýt chút nữa ngã nhào.
Hòa Yến hỏi: “Đệ đi tự thú cái gì?”
“Hắn chết rồi, ta phải đền mạng.” Hòa Vân Sinh nghẹn ngào nói, “Đó là lẽ trời.”
“Vì loại người này mà đền mạng không đáng.” Hòa Yến liếc nhìn thi thể Phạm Thành, “Ta vốn nghĩ rằng dù chuyện hôm nay có qua đi, Phạm Thành cũng sẽ không bỏ qua. Hòa gia sớm muộn gì cũng sẽ bị hắn làm phiền. Giờ hắn chết rồi, ít nhất Hòa gia sẽ yên ổn hơn.”
“Đệ còn nhớ hắn đã nói gì không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT