Sự cố ở đầu cầu không làm ảnh hưởng đến lễ rước dâu tiếp theo. Kiệu hoa lại được nhấc lên, đoàn rước chậm rãi tiến về phía trước.
Thẩm Hãn vừa rồi lo lắng đến mức tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, giờ mới thở phào nhẹ nhõm, vỗ ngực nói: “Sợ chết khiếp, may mà không có chuyện gì.”
“Giáo đầu, ông có thấy không? Hòa… cô nương xem ra vẫn giữ vững tay nghề đấy,” Lương Bình xoa cằm nói: “Động tác vừa rồi nhanh như cắt, không hổ là lính do ta huấn luyện.”
“Ngươi huấn luyện được binh lính giỏi thì tự hào lắm à?” Thẩm Hãn liếc hắn, “Có giỏi thì nói lại trước mặt Đô đốc xem nào?”
“Thế thì ta không dám.” Lương Bình cười gượng.
“Giờ cũng không nên gọi là Hòa cô nương nữa chứ?” Mã Đại Mai xen vào, “Nên gọi là thiếu phu nhân?”
“Không đúng, nàng giờ cũng có chức quan rồi, phải gọi là đại nhân chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play