Lúc trở về, trời đã rất khuya.
Tiêu Giác vừa bước vào sân viện của mình, một chú chó vàng nhỏ đã phấn khích lao về phía hắn, cắn chặt lấy vạt áo của hắn không buông.
Hắn ngồi xổm xuống, vuốt ve đầu chú chó vàng, chú chó lại càng được đà, vừa vẫy đuôi rối rít vừa cắn lấy tay áo của hắn mà kéo mãnh liệt về phía sau.
Cái tính này, thật sự y hệt chủ nhân của nó.
Sau đêm Tiêu Giác lẻn vào phủ Hòa, chú chó vàng tên là Nhị Mao này không biết từ khi nào cũng theo đường hầm mà chạy ra ngoài. Vì Nhị Mao được Hòa Yến nuôi từ nhỏ, nên đương nhiên không thể vứt bỏ nó. Nhưng hiện tại, Hòa Như Phi điên cuồng truy tìm kẻ đột nhập đêm đó, Hòa Yến sợ rằng hắn có thể lần theo manh mối về nhà, phát hiện ra Nhị Mao, nên đã nhờ Tiêu Giác tạm thời giữ nó. Dù Hòa Như Phi có gan lớn đến đâu, hắn cũng không dám bước chân vào nhà họ Tiêu, nên đương nhiên sẽ không tìm được Nhị Mao.
Tiêu Giác đành đưa Nhị Mao về nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT