Mùa đông ở Sóc Kinh ngày một lạnh hơn.
Đêm qua trời mưa, sáng hôm sau, mặt đất ẩm ướt mang theo hơi lạnh. Vào ngày mùng mười tháng mười, Hòa Yến đã dậy từ rất sớm.
Hòa Tuy và Hòa Vân Sinh rời đi từ lúc trời còn chưa sáng, một người phải đi làm, một người phải đi học. Sau khi họ rời khỏi, Hòa Yến mới bắt đầu thức dậy, thắp một cây nến, nhẹ nhàng rửa mặt chải đầu rồi lặng lẽ ra khỏi nhà.
Thanh Mai vẫn đang say ngủ, bây giờ còn chưa tới giờ nấu cơm. Hòa Yến biết rằng Xích Ô đang ở trong một căn phòng trống trong viện, canh gác nửa đêm, nửa đêm sau thì nghỉ ngơi. Nhưng vì biết người này rất nhanh nhạy, sợ bị phát hiện, Hòa Yến sử dụng kỹ năng ẩn nấp và đột kích học được từ tiền kiếp khi còn ở tiền tuyến để đi từ trong viện ra ngoài mà không để lộ dấu vết.
Hương Hương nhìn nàng một cái, dường như không hiểu được hành động của chủ nhân. Hòa Yến vuốt ve đầu ngựa. Hòa Vân Sinh rất yêu quý con ngựa này, còn đặc biệt sắm cho nó một bộ yên mới. Nhưng hắn vẫn chưa dám cưỡi nó, nên yên ngựa vẫn còn mới nguyên. Hôm nay nàng cần phải ra khỏi thành, hiện giờ thật sự không có tiền thuê xe ngựa, đành phải nhờ Hương Hương giúp nàng một chuyến.
Hòa Yến leo lên ngựa, trong màn sương mờ của buổi sáng mùa đông ở Sóc Kinh, nàng phi thẳng về phía ngoại thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT