Nhập Vân Lâu giờ đây không còn cảnh nhộn nhịp như nhiều năm trước. Thái Liên cười giải thích rằng, sau khi Đinh mama qua đời, nhiều cô nương trong lầu đã rời đi. Người thì lấy chồng, kẻ thì về quê. Thái Liên không nhận thêm ai mới vào, mà Kim Lăng cũng chẳng thiếu hoa lâu. Sau khi Hoa Du Tiên rời đi Dương Châu, việc kinh doanh của Nhập Vân Lâu ngày càng sa sút, các cô nương ra đi, khiến nơi này hầu như vắng tanh.
“Như thế cũng không tệ. Mọi người cũng bắt đầu làm các việc khác như buôn bán son phấn, kiếm chút lời qua ngày, coi như đủ sống,” Thái Liên cười nói, “Dù sao các tỷ muội không còn nơi nào khác để đi, Nhập Vân Lâu vốn là do mama một tay dựng lên, cũng chính là mái nhà của chúng tôi.”

Người sống trên đời cần biết đủ, cuộc sống hiện tại của họ, cũng đã rất tốt rồi.
Hoa Du Tiên mời mọi người ngồi vào chỗ trong tiệc sảnh, trước tiên sai người chuẩn bị rượu thịt, rồi quay sang hỏi Yến Hạ và các công tử: “Chư vị công tử, mấy năm qua các vị giờ đang làm gì rồi?”
Thời gian trôi qua, những thiếu niên năm xưa giờ đã trưởng thành, không còn vẻ ngây ngô của tuổi trẻ, nhưng qua dáng vẻ cũng đủ thấy mỗi người đều đã trải qua không ít sóng gió.
“Tại hạ hiện nay đang làm một đại phu,” Lâm Song Hạc khẽ phe phẩy cây quạt, nghiêm trang nói, “Nhưng chỉ khám bệnh cho nữ tử, may mắn được mọi người ca ngợi, tôn xưng là ‘Bạch Y Thánh Thủ’, thật hổ thẹn vô cùng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play