Trên đường phố, người qua lại thưa thớt.
Quân U Thác đang đóng quân ngoài thành, khiến dân chúng trong thành Nhuận Đô đêm không thể yên giấc. Các cửa hàng hai bên phố đều đã đóng cửa, con đường vắng vẻ, lạnh lẽo đến đáng thương.
Cửa hàng gạo đã ngừng bán từ vài tháng trước, trên đường thỉnh thoảng có thể thấy những người phụ nữ dẫn con nhỏ ra bới tìm rau dại trong đất để ăn. Đáng tiếc là, sau nhiều tháng trời, người trong thành không thể ra ngoài, người ngoài thành không thể vào trong, thức ăn đã cạn kiệt, rau dại cũng chẳng còn tìm thấy nữa. Thỉnh thoảng bắt gặp một con chuột, họ mừng như bắt được vàng, xem như đó là một chút thức ăn có chất đạm.
Dù ai nấy đều lo lắng không biết khi nào quân U Thác sẽ phá thành, nhưng cơn đói đã lan khắp từng ngõ ngách trong thành. Khi hạt gạo cuối cùng bị ăn hết, dù quân U Thác có không tấn chắn, thì trong thành cũng sẽ xảy ra biến lớn.
Trên con đường vắng vẻ ấy, có một đôi nam nữ đang chầm chậm bước đi. Cả hai đều có dung mạo nổi bật, nam nhân mặc trường bào màu xanh đậm, ôn hòa tuấn tú, nữ tử với mày mắt diễm lệ, vẻ đẹp đầy quyến rũ.
Ứng Hương lấy từ trong bọc ra một miếng lương khô, đưa cho Sở Chiêu, nói: “Tứ công tử, các tiệm trong thành đều đã đóng cửa hết rồi, ngài ăn chút lương khô cho đỡ đói.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT