Hòa Yến đã ở Lương Châu Vệ một thời gian dài, việc né tránh lính gác đối với nàng đã trở thành chuyện dễ dàng. Nàng tránh xa mọi khu vực mà lính gác có thể trông thấy, lẻn vào chuồng ngựa bên ngoài thao trường. Lũ ngựa có chút xôn xao, nhưng dưới sự trấn an của Hòa Yến, chúng dần yên tĩnh trở lại.
Con ngựa hồng nàng đã chọn từ trước đặc biệt ngoan ngoãn, Hòa Yến vuốt nhẹ cổ nó rồi dắt ra khỏi chuồng. Một người một ngựa theo con đường dẫn ra khỏi núi Bạch Nguyệt, đi đến gần sông Ngũ Lộc thì đột nhiên xuất hiện mấy bóng đen chặn trước mặt. Hòa Yến giật mình, thầm nghĩ có lẽ mình đã bị phát hiện.
Nàng tự trấn tĩnh, nghĩ rằng có thể viện lý do nào đó để đánh lừa, như nói ra ngoài tập luyện đêm chẳng hạn. Nhưng nếu vậy, kế hoạch rời đi của nàng sẽ phải hoãn lại, và có khả năng sẽ làm dấy lên nghi ngờ, khiến lần sau khó mà đi được.
Nhưng những người trước mặt không hề nhúc nhích hay lên tiếng, dường như đang chờ phản ứng của nàng. Một lát sau, có một giọng nói bị đè nén vang lên: “Sao hắn không động đậy? Không phải bị dọa sợ rồi chứ? Ta đã nói rồi, đừng giả ma quỷ, quá đáng sợ!”
Hòa Yến: “…..”
Người vừa nói là Vương Bá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT